- Mặc kệ, cứ thử trước đã rồi tính sau.
Diệp Phàm nói xong, liền đi chuẩn bị. Trước khi xuống nước thì làm nóng người, mặc đồ lặn xong thì bắt đầu lặn xuống.
Mặc dù là có đồ lặn được bảo vệ đặc biệt, nhưng Diệp Phàm vẫn cảm thấy nước lạnh đến thấu xương.
Ở độ sâu 15m, Diệp Phàm bắt đầu tìm kiếm, bởi vì Tư Mã Thanh không có đồ lặn, đến vị trí này nhặt được một miếng xương tay.
Tuy nhiên, điều khiến Diệp Phàm vô cùng thất vọng chính là, mặc dù có đôi mắt chim ưng và dụng cụ chiếu sáng công suất lớn, nhưng chỗ sâu 5 mét chẳng phát hiện được điều gì, ngoài một số loại cá nhỏ có khả năng chịu lạnh.
Diệp Phàm cắn răng một cái, tiếp tục lặn xuống dưới. Đã đến độ sâu 100 mét nhưng Diệp Phàm vẫn chưa phát hiện ra xương cốt gì cả.
Hơn nữa, cái đầm này hình như có một đặc điểm chính là, trên bé dưới to. Cầng lặn xuống dưới thì cảm thấy phạm vi cang lớn. Hơn nữa, hai bên bờ đầm đều có vách đá.
Diệp Phàm dùng thiết bị chiếu sáng soi xuống dưới, phát hiện phía dưới cũng tối om, không rõ độ đâu là bao nhiêu. Diệp Phàm lại thử lặn tiếp xuống, phát hiện bộ đồ lặn trên người có chút phản ứng.
Chiếc chuông báo động trên bộ đồ lặn vang lên. Diệp Phàm cảm thấy, bộ đồ lặn dường như cũng đang run sợ. Biết không thể lặn tiếp xuống được nữa, bởi xuống nữa thì khả năng sẽ không còn đường về.
- Trắng tay rồi.
Diệp Phàm thầm nghĩ trong lòng, đành phải ngoi dần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-thuat/1761470/chuong-2169.html