-Ừ, cũng đúng. Suy nghĩ của cậu chu toàn đó.
Chủ tịch Đường gật đầu rồi nói thêm:
-Thực ra một chức danh ở ủy ban chính trị cũng không cần, cứ trực tiếp để đồng chí Vương Thành Trạch làm cố vấn, hưởng đãi ngộ nhà nước là được rồi. Dù thời thế có đảo ngược thì tôi chắc rằng Cố Hoài Hưng cũng không dám ra tay bừa bãi nữa.
-Rất đúng ạ. Làm ủy viên ban chính trị thì khiến người khác chú ý quá. Số lượng người và xuất xứ cũng đều đã quy định rồi. Bỗng nhiên thêm một ủy viên nữa, sợ rằng sẽ khiến các tổ tình báo nước ngoài nghi ngờ.
Thế thì khác gì một nhân vật chủ chốt sẽ bị bại lộ. Như vậy không thỏa đáng! Chúng ta nên bảo vệ cho con át chủ bài này được bí mật, như vậy mới có lợi cho việc xây dựng Tổ A.
Cung Khai Hà gật gật đầu.
-Tuy nhiên, hành động cụ thể thì tôi nghĩ có lẽ tôi đi thì không thích hợp.
-Anh không thích hợp thì ai thích hợp đây?
Chủ tịch Đường hỏi.
-Diệp Phàm ạ.
Cung Khai Hà đáp lại.
-Thế mới là anh chứ...,haha, Diệp Phàm chắc chắn là ứng viên thích hợp nhất rồi.
Chủ tịch Đường điềm tĩnh cười. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - https://trumtruyen.com
Đến ngày hôm sau, Diệp Phàm thấy dễ chịu hơn một chút. Khách khứa châu Phi đã đi hội kiến cùng tổng giám đốc Khang, chủ yếu là thương lượng về việc viện trợ tái thiết và đến châu Phi khai thác nguồn khoáng sản. Mặt khác đồng chí Thiên Thông cũng đã về nên Diệp Phàm cũng trút được gánh nặng.
-
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-thuat/1761458/chuong-2157.html