-Tôi nói cho anh em biết, không thể chuẩn như thế được, vừa mới có một lần thôi...
Vương Nhân Bàng nhún chân đứng bật dậy từ trên giường.
- Anh lợi hại mà!
Diệp Phàm cười lớn một tiếng. Nhân Bàng đành cười gượng không biết nói gì. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyện FULL chấm cơm.
- Đương nhiên, người anh em, vì sao tôi lại nói thế? Thực ra tôi đã biết từ lâu rồi. Anh nhất định là đã thích Tiếu Thập Lục Muội.
Nếu không thì anh đã không diễn khổ nhục kế như vậy. Anh tự mình đi vào cục là để tính sổ, để trút giận. Tôi nói vậy có đúng không?
Diệp Phàm nói, đoạn lại tiếp tục:
-Nhưng mà hôm nay chớ có làm việc ngu ngốc đó.
Anh phải nhớ rằng, có một vài chuyện, cái gì người ta cũng làm ra được. Nếu thực sự xảy ra chuyện lớn, mà anh lại bị giam cầm trong ngục, thì dù ở đó anh có võ nghệ cũng không dùng được. Mà tôi muốn tìm anh thì lại không có cách nào liên lạc cả.
-Thôi vậy, sau này ai ăn no dửng mỡ đi gây sự thì sẽ chịu phạt. Mà anh tìm tôi có việc gì?
Vương Nhân Bàng hỏi lại.
Diệp Phàm liếc nhìn Hồ Mai Cúc. Hồ Mai Cúc biết Diệp Phàm có điều muốn nói riêng với con trai mình nên viện cớ tránh đi luôn.
- -Chủ nhiệm Điền
- của văn phòng Trung
- ương muốn mời cậu tham gia hoạt động quốc phòng lần này.
- Diệp Phàm nói
-Tham gia cái quái gì. Đây nhất định là âm mưu của thủ trưởng Cung, cứ tưởng tôi không hiểu gì. Tham
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-thuat/1761456/chuong-2155.html