- Mẹ nó, dám đánh cháu tao, ông đây phải cho mày thấy!
Đồng Ngưu Thanh quay qua đầu tiên, đấm về phía Vương Nhân Bàng.
Cú đấm của Đồng Ngưu Thanh không phải tệ. Đồng Binh là do ông ta dạy, lần này muốn lấy huy chương vàng Olympic đấy.
- Mày thì tính cái rắm gì.
Vương Nhân Bàng đã bị chuyện của Tiếu Thập Lục Muội chọc giận, muốn trút giận nên mới đến Đồng gia võ quán.
Đó là một cú đấm mạnh mẽ, cú đấm này tương đối lợi hại, nhưng Vương Nhân Bàng này là một cao thủ bát đẳng tầng thức hai. Một nắm đấm vung qua, ma sát với không khí tạo nên âm thanh đáng sợ.
Đồng Nhất Thiết vừa thấy mặt biến sắc, hét lớn:
- Chú hai, chú ý, mai lui lại!
- Lui, cú đấm của ông đây mà lui được hay sao? Ngu ngốc!
Vương Nhân Bàng hừ lạnh một tiếng, quyền đã trực tiếp đụng vào nắm đấm của Đồng Ngưu Thanh.
- Aaaaaa....
Đồng Ngưu Thanh tuy thân thủ ngũ đẳng, nhưng sao có thể địch lại cao thủ bát đẳng. Thế nên đã trực tiếng bay thẳng vào tường. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyện FULL chấm cơm.
- Cẩu tạp chủng, ông đây liều mạng với mày!
Đồng Ngưu Thanh hét lên, hung hăng như chú gà trống. Mặt mày xám tro, máu mũi chảy ròng ròng.
Thuận tay cầm chiếc ghế bên cạnh.
Ném thẳng vào đầu Vương Nhân Bàng. Tên này quả là muốn liều mạng, ai mà bị đập phải chắc là xong đời rồi.
Những người không biết võ, chẳng hạng như Đổng Tùng sớm đã ra ngoài, những người biết võ, ai nấy đều cầm vũ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-thuat/1761412/chuong-2111.html