- Anh Bàng đúng là nam nhân đích thực, Diệp Phàm đúng là có sợ tôi. Vậy chứng tỏ Diệp Phàm không bằng anh Bàng, nếu không, anh Bàng cùng Diệp Phàm so thử xem ai có bản lĩnh đàn ông hơn.
Lúc này, Kiều Viên Viên từ trong bếp bưng trà đi ra lạnh lùng hừ nói.
- Ha ha, là chị dâu à.
Vương Nhân Bàng rụt đầu lại ra chiều xấu hổ, không ngờ nói giỡn thôi mà chọc đến uy sư tử mẹ.
- Diệp Phàm, anh bị chú ấy mắng là đồ sợ vợ đấy, còn không mau dùng nắm đấm chứng minh một chút là anh không phải? Kiều Viên Viên em cũng không thích bọn sợ vợ, mau chứng tỏ bản lĩnh đàn ông của anh cho chú ấy xem.
Kiều Viên Viên quyết hạ độc thủ với anh chàng Nhân Bàng.
- Nếu không, Tiểu bàng tử, chúng ta thử mấy quyền, chạm vào người thì thôi.
Diệp Phàm cười gượng một tiếng, hai nắm tay vang lên tiếng rắc rắc.
- Tôi vẫn chưa lú lẫn đến độ đi chơi quyền cước với hai người.
Vương Nhân Bàng nhún vai vội vàng bước tới chiếc ghế dựa ngồi xuống liền.
- Ôi, mồm mép không bằng nắm tay to nhỉ.
Lam Tồn Quân cười cười, Kiều Viên Viên cũng rót xong trà rồi lui lên lầu.
- Này người anh em, mấy ngày nay phải lẽo đẽo theo con sư tử mẹ này mãi sao?
Vương Nhân Bàng nhìn nhìn lên trên lầu, thận trọng hỏi.
- Không có việc gì, con sư tử này dịu dàng lắm, vì anh chú là Võ Tòng mà lỵ!
Diệp Phàm thản nhiên cười cười, liếc nhìn Vương Nhân Bàng một cái, đoạn hỏi:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-thuat/1761365/chuong-2064.html