- Hừ!
Diệp Phàm hừ lạnh một tiếng, nói:
- Mẹ nuôi, mẹ lập tức gọi Diệp Hào dậy, bây giờ chúng ta sẽ xuất phát. Mau chóng tới Mặc Hương cũng vào khoảng 9 giờ, vừa kịp lúc.
- Hào Tử không chờ được, nó đi trước rồi. Có lẽ sắp đến Lâm Tuyền rồi.
Diệp Kim Liên nói.
- Sao mẹ không nói sớm, con lập tức xuất phát.
Diệp Phàm cũng sốt ruột, chỉ sợ Diệp Hào bị kích động đến bên đó lại bị ức hiếp.
Tới Lâm Tuyền, Phạm Cương đã đợi từ sớm. Diệp Phàm rời khỏi ghế lái ngồi ở ghế bên. Phạm Cương phóng hết ga, Diệp Phàm nhấc điện thoại, nói:
- Bí thư Tạ, tôi là Diệp Phàm, tôi muốn đến chúc tết ông.
Vị bí thư Tạ này tất nhiên là Bí thư Thành ủy thành phố Mặc Hương Tạ Quốc Trung. Cũng là chú của Tạ Mị Nhi.
- Là Chủ nhiệm Diệp à, nói ngược rồi. Anh là lãnh đạo văn phòng chính phủ, phải là các đồng chí cấp dưới chúng tôi tới chúc tết anh mới đúng.
Tạ Quốc Trung giọng điệu thân thiết, ha hả cười nói. Chuyển đề nói,
- Tôi đang định hôm nay đến Cổ Xuyên, anh đang ở Cổ Xuyên sao?
- Tôi lúc này đang qua Lâm Tuyền, có lẽ 8 giờ hơn sẽ tới thành phố. Tuy nhiên, có một việc muốn phiền bí thư Tạ một chút.
Diệp Phàm nói.
- Cái gì mà phiền với không phiền chứ, anh cứ nói, chỉ cần là chuyện Tạ Quốc Trung tôi có thể làm được.
Tạ Quốc Trung thái độ rất thành khẩn, không hỏi trước đã đồng ý.
- Việc này chắc chắn anh có thể làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-thuat/1761352/chuong-2051.html