Nghe nói sang năm tới đồng chí Lưu rời chỗ của Trần Thiên Hòa, bị điều đến một nơi hẻo lánh làm Phó chủ tịch huyện, còn Trần Thiên Hòa lại thay thư ký mới.
Phó chủ tịch huyện Tiểu Lưu dĩ nhiên buồn bực, vốn là muốn tiếp tục đi theo Trần Thiên Hòa thêm một năm nữa, sau khi được thăng lên cấp Cục trưởng rồi, ít nhất chức Bí thư huyện ủy cũng không quá khó khăn gì.
Không ngờ chả biết vì lỗi gì, mới đó mà đã bị Trần Thiên Hòa đẩy xuống làm phó chủ tịch huyện.
Đương nhiên, tiểu Lưu gặp vạ lây, chỉ là vật hy sinh trong cuộc vật tay của Diệp Phàm với Thứ trưởng Trần mà thôi.
Không lâu sau, Phong Nhất Tú đã trở lại.
- Nếu chủ nhiệm Khâu đã cấp xuống 500.000, cuối năm chúng ta cũng còn khoản tiền tiết kiệm. 1 triệu của Cục trưởng Lang chúng ta trả lại cho họ đi.
Diệp Phàm nói, tiền của Lang Phá Thiên có thể phỏng tay, trả sớm chừng nào tốt chừng đó. Lúc nãy mượn chỉ để chỉnh Trần Chấn Đông một chút mà thôi.
- Tôi lập tức sắp xếp một đồng chí ở phòng tài vụ đi giải quyết
Phong Nhất Tú đã gọi điện cho phòng tài vụ. Một lúc sau phòng tài vụ gọi điện đến, Phong Nhất Phong sau khi ừ à một hồi, vẻ mặt kinh ngạc nói với Diệp Phàm
- Chủ nhiệm Diệp, chúng ta chỉ trả 500.000.
- Chỉ trả 500.000, phải phải mượn 1 triệu sao? Không phải Cục trưởng Lang thấy chúng ta khó khăn, nên quyên tặng 500.000 cho chúng ta đón tết chứ?
Diệp Phàm thật sự hơi kinh ngạc, hỏi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-thuat/1761338/chuong-2037.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.