- Không được sao?
Vương Long Đông trong lòng có chút không yên, liếc mắt nhìn Diệp Phàm, nói:
- Tôi biết cấp bậc bậc của mình quá thấp.
Những người trong vòng tròn tối nay đều là cán bộ cấp sở. Trong thể chế, họ trẻ tuổi như vậy mà đã đạt được địa vị này, quả thực là có năng lực.
Còn tôi, quả là hơi yếu. Ngay cả chức Bí thư thành ủy cấp Cục trưởng cũng là do Chủ nhiệm Diệp anh kiếm về cho.
Nhưng, bạn học cũ, chỉ cần đồng ý cho tôi gia nhập, tôi sẽ là chân chạy việc. Dù sao mọi người cũng càn một chân làm việc vặt có phải hay không?
Vương Long Đông cúi thấp người. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
- Hahaha...
Diệp Phàm cười phá lên, không chừng những người dân hai bên đường đang ngủ say sẽ mắng đồng chí này không có nhân phẩm, quấy rối giấc mộng của người ta.
- Haizz, thằng nhóc nào đó, cái quỷ gì thế, say rồi đúng không?
Giọng đàn ông vang lên la rầy.
- Rất xin lỗi, lúc nãy bạn tôi vui quá nên cười hơi lớn.
Vương Long Đông đương nhiên không muốn gây sự, vội vàng nói. Vì, đêm đã khuya rồi, có thể phát ra âm thanh như thế, thường đều là những lưu manh địa phương.
- Hihi, Ngưu tử, anh xem, còn một tên tỉnh táo. Đã tỉnh táo rồi, lúc nãy cố ý đó. Anh bảo bọn họ đến đây cho em, điên là gì chứ, thật khó nghe. Phải sửa lại mới được.
Lúc này, một giọng nữ vang lên, giọng tương đối ngọt ngào nhưng lại nói những câu rất không xuôi tai.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-thuat/1761333/chuong-2032.html