- Tốt, tốt. Tập đoàn Vinh Quang tuy không phải là doanh nghiệp nhà nước nhưng suy cho cùng cũng không thể không liên quan đến việc phát triển của Đông Cống chúng ta.
Cậu có thể kiếm được một khoản kinh phí lớn như thế tôi rất vui. Chứng tỏ cậu rất tinh mắt, cũng không giống như đám tiểu nhân tham lam tầm thường chỉ biết quan tâm đến tiền.
Chỉ cần tiền vào túi mình rồi thì sẽ không chịu đưa ra. Vì ánh mắt thiển cận này nên Quang Vinh mới suýt phá sản. Chủ tịch thành phố như cậu đã phải vất vả rồi.
Tuy nhiên, tôi cũng hơi ngạc nhiên. Làm thế nào cậu có thể lấy được 3 tỷ của nhà họ Tô, vốn được gọi là Thẩm Vạn Sơn tái thế của cửa nam. Đây chính là cướp thịt từ miệng hổ. Không đơn giản tí nào. Nguồn: https://trumtruyen.com
Chủ tịch Chúc thật ra cảm thấy rất hứng thú với việc này.
- Ha ha, 3 tỷ với chúng ta là số tiền lớn. Nhưng với nhà họ Tô mà nói thì chỉ là con số lẻ.
Với Tô Trang Thành, một đại công tử, người nối nghiệp tương lại của tập đoàn tài chính Tô thị thì danh dự vẫn quan trọng hơn.
Nếu Tô Trang Thành vào tù thì thể diện nhà họ Tô sẽ mất. Nhà họ Tô sẽ xảy ra một cuộc tranh giành vị trí người kế thừa mới.
Có lẽ ông cụ nhà họ Tô thấy được điều này nên mới quyết định bỏ 3 tỷ ra. Đương nhiên, trong đó có 2 tỷ là họ góp vốn.
Tính ra, bọn họ cũng chỉ tổn thất một tỉ thôi. Huống chi, tôi cũng đã tìm hiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-thuat/1761212/chuong-1911.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.