- Anh ta đi rồi, để lại túi tài liệu này.
Cổ Kiệt nói.
- Mang qua đây.
Chủ tịch Đường nói rồi mở túi tài liệu ra, lật giở xem mấy tài liệu liên quan. Lúc sau, Chủ tịch Đường càng nhăn nhó mặt mày, nhìn qua câu cuối cùng mà Lý Khiếu Phong nói- Chủ tịch, Diệp Phàm là một thiên tài, một đồng chí hết lòng vì nước vì dân. Không thể để anh ta từ chức, quốc gia sẽ mất đi một hiền tài.
- Diệp Phàm chẳng phải là ở Hải Đông sao, từ bao giờ lại tới thành phố Đông Cống thế.
Chủ tịch Đường liếc nhìn Cổ Kiệt hỏi.
- Tôi cũng không rõ, để tôi lập tức đi hỏi các đồng chí dưới đó.
Cổ Kiệt nói.
- Ừm!
Chủ tịch Đường hừ đáp.
Cổ Kiệt tự mình đi xử lý lấy. Một tiếng sau thì trở lại văn phòng.
- Mấy tháng trước, đồng chí Phí Mãn Thiên của tỉnh Nam Phúc lên trường Đảng trung ương học tập, toàn bộ công tác ở tỉnh ủy đều là do đồng chí Yến Xuân Lai chủ trì. Nghe nói Đồng chí Phí Mãn Thiên vừa đi khỏi không lâu thì xảy ra chuyện thuyên chuyển giao lưu cán bộ giữa các địa phương, vậy nên đồng chí Diệp Phàm mới đến Đông Cống.
Gỉả Kiệt nghiêm túc thuật lại.
"Ồ" Chủ tịch Đường gật gật đầu tỏ ý đã hiểu.. Thế nhưng, trong lòng Cổ Kiệt lại không khỏi chấn động, bởi vì anh ta phát hiện Chủ tich Đường dằn mạnh cây bút máy trong tay chấm xuống bản tài liệu trong giây lát.
Động tác này rất không bình thường, Cổ Kiệt chỉ thấy qua có đôi lần. Mỗi lần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-thuat/1761208/chuong-1907.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.