- Muốn bắt Y Cao Vân tôi làm súng…có người sử dụng đấy, nhưng Y Cao Vân tôi tuyệt đối chỉ làm "súng" của chính mình, mà không phải là súng trong tay người khác. Thái Phi muốn chơi tôi thì vẫn còn non lắm. Văn phòng Tỉnh ủy xuống thì làm sao chứ? Đây là thành phố Đông Cống, không phải Văn phòng Tỉnh ủy.
Khí thế của Y Cao Vân đột nhiên tăng vọt.
- Điều này là đương nhiên, có điều, dựa vào biểu hiện của Thái Phi và Quách Tắc Quân, hai lão này đúng là cùng một guộc rồi. Tuy nhiên, nhìn thái độ của Thái Phi, từ ngày nhậm chức đến bây giờ, bọn chúng rõ ràng là lấy Diệp Phàm làm mục tiêu công kích. Chỉ có điều không dự đoán được Cam Thủy Hưng và Y Thanh Liên sẽ giúp đỡ Diệp Phàm.
Lần này, Thái Phi, ha ha, lại cực kỳ mất mặt rồi.
Đới Trung Cường hơi có vẻ vui mừng khi kẻ khác gặp họa, cười nói.
- Muốn làm người đứng trên mọi người, trước hết nhất định phải giẫm lên người khác. Người bị giẫm lên chức vụ càng cao, càng thể hiện anh mạnh hơn họ. Thái Phi chỉ đơn giản muốn giẫm lên Diệp Phàm để xây dựng uy danh thôi.
Trong suy nghĩ của lão, một kẻ từ nơi khác đến, hơn nữa, Lam Tồn Quân lại thoát ly khỏi Ủy ban, đối phó với một tư lệnh quèn thì có gì là khó đâu.
Tuy nhiên, bây giờ thì bị ăn một đòn đau rồi. Chuyện này cũng cảnh báo chúng ta một điều rằng: Diệp Phàm con người này, nhìn qua thì có vẻ non nớt, kỳ thực, lại không hề đơn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-thuat/1761191/chuong-1890.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.