- Ha ha, tạm thời còn chưa có quyết định. Đợi sau khi có việc khác mới có hi vọng. Tuy nhiên, hẳn là có sáu phần chắc chắn.
Hơn nữa xây dựng thành phố Đông Cống chúng ta vẫn có chút ưu thế hơn so với các thành phố khác.
Đó là đất đai rộng rãi, ngoài ra không gian phát triển rất lớn.
Tôi thấy thành phố Đông Cống cũng không có nhiều nhà tầng, mặc dù là giải phóng mặt bằng có lẽ bồi thường cũng không phải là nhiều. Thật ra có lợi cho việc chúng ta tiến hành quy hoạch trung tâm thành phố một lần nữa.
Diệp Phàm cười, tất nhiên cũng nói đến chuyện liên kết với thành phố Tân Môn.
- Ừ, Đông Cống quá nghèo, ven đường cũng chỉ là nhà gỗ, hai tầng.
Mặt phố cũng không có tòa nhà vượt quá tám tầng. Hơn nữa, đều đã xây dựng quá lâu, giá trị hẳn là không cao lắm. Nhìn hoàn cảnh như thế, tôi thấy một Bí thư Thành ủy như tôi đã không làm tròn trách nhiệm.
Vi Lý Quốc hơi có vẻ xấu hổ nói.
Đây cũng không phải là cái sai của anh, đây là do nguyên nhân khách quan của Đông Cống tạo thành.
Diệp Phàm an ủi nói.
- Chủ tịch Diệp, hôm nay cậu đến đây hẳn là không phải chỉ nói chuyện này thôi. Có chuyện gì cậu cứ nói thẳng. Nếu có thể giúp đỡ tôi nhất định sẽ giúp.
Thái độ Vi Lý Quốc kiên quyết.
- Xây dựng thành phố Đông Cống trở thành thành phố trung tâm phía tây nam của tỉnh là quyết tâm lớn của Ủy ban nhân dân thành phố lần này. Cho nên, một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-thuat/1761175/chuong-1874.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.