Vì thế Câu Trấn Nam dùng giọng khác bất đắc dĩ nói:
- Thứ trưởng Thôi, việc này chỉ sợ có chút khó.
- Khó làm, đồng chí Trấn Nam, cậu nói vậy này có ý gì? Chẳng lẽ cục Công an thành phố Hải Đông có thể cãi lời cậu sao? Cậu là Phó Giám đốc thường trực sở Công an, chẳng lẽ chỉ là vật trang trí?
Thôi Cảnh Hạo hừ lạnh một tiếng, giọng khá khí phách.
- Cục Công an Hải Đông đương nhiên không dám cãi lại chỉ thị của tôi. Nhưng, đồng chí Diệp Phàm không phải là tầm thường.
Câu Trấn Nam tất nhiên là liều mình đẩy đống lửa lên Diệp Phàm.
- Hả, chẳng lẽ hắn ba đầu sáu tay. Nói tôi nghe một chút, có gì không tầm thường?
Thứ trưởng Thôi hừ lạnh một tiếng.
- Đồng chí Diệp Phàm chẳng những là quyền Chủ tịch thành phố Hải Đông, quyền chủ trì công tác của Thành ủy Hải Đông. Vừa là Chủ tịch vừa là Bí thư.
Anh nói xem sau sự kiện Thanh Ngưu ở Hải Đông quyền lực của hắn đạt đến đỉnh cao nào. Có thể nói thế này, hiện giờ ở Hải Đông, Diệp Phàm là một bàn tay che trời.
Ở đó nếu người nào dám ho he một tiếng đảm bảo mấy hôm sau đã bị điều chỉnh công tác. Hoặc là bị đưa đi học tập ở trường Đảng.
Nói thì dễ nghe, nào là đào tạo chuyên sâu, trở về phục vụ nhân dân. Những việc đó cũng không đáng sợ, điều làm người ta không thể chịu nổi chính là Phó Giám đốc thường trực sở như tôi đứng trước mặt hắn căn bản là không đủ.
Nói thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-thuat/1761128/chuong-1827.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.