- Nghe nói Tô Lâm Nhi cả người ướt nhẹp chạy từ phòng làm việc của Chủ tịch thành phố Diệp ra. Ha ha ha, sẽ không phải là Tô Lâm Nhi đi kiếm chuyện với Chủ tịch thành phố, bị Chủ tịch thành phố Diệp lão đại tạt cho gáo nước lạnh. Kết quả là cả hai người đều bị tạt nước trà ướt như chuột lột đấy chứ. Thật là thú vị, thú vị quá!
Đồng chí Triệu Sơn nước miếng tung bay, cười to không ngớt, hơn nữa vẻ mặt còn cười một cách khinh bỉ.
- Tô Lâm Nhi ra tay, không ngờ cúp đuôi chạy mất. Chuyện này không bình thường đâu. Các anh nghĩ xem, Tô Lâm Nhi đến Hải Đông của chúng ta mới được vài năm đã dạn dày sương gió, hôm nay sao có thể ngậm bồ hòn như thế. Không biết rốt cuộc trong phòng làm việc của Chủ tịch thành phố Diệp đã xảy ra chuyện gì?
Phó Chủ tịch thành phố Đinh Nghĩa Minh thản nhiên nói, cũng hơi có cảm giác không thể tin nổi.
- Ừ, con đàn bà đó không hề đơn giản. Ngay cả Phạm Viễn cũng phải nhường cô ta vài phần. Trước kia Trần Khải còn phải nịnh bợ cô ta. Bằng không, Hội sở Tô Thị sao có thể nổi lên như thế. Mới khai trương không được bao lâu, cô ta đã kiếm được đầy bồn đầy bát.
Phó Chủ tịch thành phố Tôn Đạo Phong nói, nhìn Trương Minh Sâm một cái.
- Đừng nhìn tôi, chuyện Hội sở Tô Thị thuê địa bàn chính quyền thành phố đã được hội nghị thường vụ thành phố Hải Đông thông qua. Ở đây có hợp đồng chính thức. Vả lại,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-thuat/1760948/chuong-1647.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.