- Thúy Nhi, anh thấy em pha trà cũng có chút tài nghệ, hay là đến công tác tại nhà khách Cửu Vân Kiều trên tỉnh, em thấy thế nào? Trong nhà khách có bộ phận lễ tân, chuyên pha trà cho khách.
Em yên tâm, chỉ thuần túy pha trà thôi, bọn họ đều là những người tao nhã. Tiền boa cũng không ít đâu, tiền lương một nghìn tệ một tháng, tiền boa một tháng cũng có thể thu được ba bốn nghìn tệ.
Nếu tay nghề của em được nhiều người ưa thích thì thu được càng nhiều tiền boa.
Diệp Phàm chợt nảy ra một chủ ý.
- Đúng vậy, trà nghệ của cô Thúy Nhi quả thật không tồi chút nào, hãy đi pha trà Lang Đình của các bạn đi.
Trần Quân gật đầu, nhìn Diệp Phàm một cái, nói:
- Nhà khách Cửu Vân là khách sạn 5 sao, là một nhà khách cao cấp, tọa lạc tại khu Hồng Liên của tỉnh.
Diệp Phàm lại đang quản lý khu Hồng Liên, chỉ cần anh ta gật đầu một cái thì việc sắp xếp cho em một vị trí tốt không thành vấn đề.
Biết đâu làm được vài năm sẽ thăng chức làm Phó giám đốc, hẳn là cũng không thành vấn đề, đến lúc đó lương mỗi tháng có thể lên đến hơn 10 nghìn.
- Em, em không được học nhiều văn hóa lắm, điều này liệu có được không?
Thúy Nhi thực sự hơi lo lắng, liếc nhìn Diệp lão đại một cái.
- Không phải em đã nói là tốt nghiệp trung học sao, thế là đủ rồi. Đến làm việc tại nhà khách cũng không quan trọng bằng cấp lắm, cái chính là tài nghệ của em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-thuat/1760924/chuong-1623.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.