Nói một cách đơn giản khác, lời anh nói với lãnh đạo chắc chắn không giống với lời anh nói với đồng nghiệp. Khi nói chuyện đều có thay đổi. Đây là vì trong lòng anh phận lượng của lãnh đạo và đồng nghiệp không giống nhau.
- Ha ha, tôi giới thiệu với anh một chút y là con rể của Bí thư Tỉnh thành Đoàn Hải Thiên.
Diệp Phàm cười nói.
- Ôi, là Trần thiếu gia, thất lễ.
Tằng Hoa vội vàng nói. Tất nhiên Đoàn Hải Thiên phân lượng khá lớn, người ta là ủy viên thường vụ tỉnh ủy.
- Cái gì mà Trần thiếu giao, không dám nhận. Bí thư Tằng, cứ gọi tôi là Trần Quân đi. Tôi chẳng qua chỉ là một phu xe của Diệp thiếu gia thôi.
Trần Quân khiêm tốn nói, nghe xong Tằng Hoa suýt ngã.
- Trần Quân cũng không thể nói như vậy, chúng ta là anh em.
- Đại ca, tôi thích là lái xe của anh.
Trần Quân vẻ mặt quật cường nói, lời này khiến Tằng Hoa buồn bực trong lòng. Tuy nói Diệp Phàm là con rể nhà họ Kiều nhưng cũng không đến nỗi con rể nhà họ Đoàn đi làm lái xe riêng.
Y nhìn Tằng Hoa mói:
- Chúng tôi đã điều tra qua cha của Thúy Nhi không cố ý có được tiền đồng.
Hiện tại hẳn coi là đồ cổ, hơn nữa loại đồ cổ này rất quý. Lúc đó em trai Thúy Nhi có một đồng, chúng tôi đã đưa đến các chuyên gia giám định.
Loại tiền cổ này là tiền từ thời Hàm Long thứ mười lăm, được cục Bảo Tuyền đúc từ triều nhà Thanh. Tuy nhiên, đồng tiền của cục Bảo Tuyền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-thuat/1760915/chuong-1614.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.