- Bình thường…
Diệp Phàm tuy nói là tiếc nuối, nhưng chẳng so đo gì trong đầu.
11 giờ ăn cơm xong. Cuối cùng Diệp Phàm bảo hai nữ nhân viên ra ngoài, để tự mình rót rượu cho Kiều Viên Viên. Dần dần hai người từ đầu ngồi tách riêng thì giờ đã ngồi cùng chỗ.
- Em đi về đây, anh đưa em về có được không? Anh, ánh nến ngày hôm nay em sẽ nhớ suốt đời…
Diệp Phàm nhìn đồng hồ, có chút tiếc nuối nói.
- Về à, vội gì chứ?
Diệp Phàm cười gượng một tiếng, giơ tay sờ lên trên ngực cô, coi như là để lấy "lãi".
- Bàn tay anh thật là gian xảo, đàn ông các anh thật là…
Kiều Viên Viên cũng khá là đắc ý, bởi vì, cô rất tự tin về vòng một của mình.
- Bình thường mà, cái đàn ông thích là nội hàm bên trong.
Diệp Phàm cười nói, thực ra chỉ để ngụy biện.
- Anh đúng là lẻo mép.
Kiều Viên Viên hừ nói.
- Viên Viên, em đợi đã, hai phút nữa trôi qua thì vào phòng ngủ của anh.
Diệp Phàm cười nói, nhưng thực ra rất thành thật.
- Không được, anh đừng có nằm mơ.
Kiều Viên Viên lập tức từ chối, hơn nữa thái độ rất kiên quyết.
- Anh không có ý kia đây, mà muốn tặng em một món quà lớn, em coi anh là loại người đó sai? Hơn nữa, nếu Diệp Phàm này dùng sức mạnh thì phụ nữ trong thiên hạ này có thể thoát được sao?
Diệp Phàm đột nhiên hào hứng quá, nhìn chằm chằm vào Kiều Viên Viên thanh minh.
- Món quà lớn, vậy thì được.
Kiều Viên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-thuat/1760585/chuong-1284.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.