Chương trước
Chương sau
- Hai vị lãnh đạo mời cứ nói, Thành ủy Thành phố Ngư Đồng sẽ toàn lực ủng hộ tổ điều tra triển khai công tác.
Hà Trấn Nam kiên quyết tỏ thái độ.
- Ừ, là thế này, thời điểm chúng tôi đang điều tra Công ty xây dựng số 1 Ngư Đồng thì ở thị trấn Mai Khê huyện Dương Điền lại phát sinh sự kiện ẩu đả lớn.
Thành phố Ngư Đồng này sao lại như vậy? Thảm án 88 còn chưa phá được, Dương Điền lại phát sinh chuyện công nhân đánh Phó Chủ tịch thành phố.
Cứ tiếp tục thế này, thì lấy gì chấp pháp? Lấy gì yên ổn lòng dân, để họ thể hiện lòng tin với nhà nước và lãnh đạo Đảng chúng ta, Cục công an thành phố Ngư Đồng này chẳng lẽ thực sự trở thành những kẻ đớn hèn rồi sao?
Lôi Ngư vẻ mặt nghiêm túc nói lời này, vừa mở miệng đã chụp mũ lên đầu lãnh đạo Cục công an thành phố Diệp Phàm. Nhìn tư thế dường như muốn nhắm vào Diệp Phàm nói chuyện, tính công kích rất mạnh.
- Ừ, ngay cả Phó Chủ tịch thành phố mà cũng dám đánh, xem ra, Ngư Đồng nuôi dưỡng thói quen ngông cuồng cho công nhân rồi. Lần trước Ủy ban nhân dân thành phố bị bao vây tấn công, công nhân Công ty xây dựng số 1 Ngư Đồng kiêu ngạo như thế, hôm qua công nhân công ty khai thác mỏ Dương Điền lại làm ra việc này.
Mặc kệ hai bên ai đúng ai sai, ít nhất có thể dùng từ kiêu ngạo này cho bọn họ. Vốn việc này không liên quan gì đến chúng tôi.
Kiều Báo Quốc nói tới đây, cố ý tạm dừng một chút, liếc nhìn mặt sắc có chút khó coi Hà Trấn Nam một cái, lại nói thêm,
- Chỉ có điều, công nhân khai thác mỏ Dương Điền gây náo loạn, lập tức sẽ tạo lực lượng cho công nhân xây Công ty dựng số 1 Ngư Đồng. Người ta nói như thế nào, Phó Chủ tịch thành phố đã là gì chứ? Cục công an Thành phố Ngư Đồng căn bản đều là những mềm nhũn, không cần sợ, tổ điều tra của tỉnh thì thế nào? Chúng tôi chỉ bện thành sợi thừng, chẳng ai phải sợ nữa.
- Anh xem xem Bí thư Hà, những lời này thế nào. Công nhân mà dám nói những lời này, đúng là có chút kiêu ngạo.
Buổi chiều, tổ điều tra theo quy củ lại tiến hành điều tra công nhân Công ty xây dựng số 1 Ngư Đồng. Một giám đốc dự án mà cũng chẳng thèm nể mặt tổ điều tra.
Chẳng lẽ bảo đồng chí tổ điều tra chúng tôi đi làm người chấp pháp một hồi. Cái này, tuyệt đối không được, tổ điều tra chỉ có điều điều tra tìm hiểu rõ tình hình, sau đó báo cáo lên Tỉnh ủy, về phần lãnh đạo Tỉnh ủy xử lý như thế nào, đó là chuyện của lãnh đạo.
Chúng tôi, chỉ có thể cung cấp chứng cớ và tài liệu, một chút kiến nghị nhỏ. Mà đồng chí Cục công an thành phố Diệp Phàm đã bị tôi điểm danh danh phê bình rồi, vì sao chứ?
Anh xem xem, tôi bảo hắn phái vài người hiệp trợ tổ điều tra, hắn nói như thế nào, nói là công ty xây dựng số 1 Ngư Đồng là một tổ ong vò vẽ, Cục công an thành phố rất khó xử.
Hơn nữa, đương sự sự kiện náo loạn Ủy ban nhân dân thành phố lần trước lại là cục công an thành phố và Công ty xây dựng số 1 Ngư, lúc này hắn ra mặt sẽ bị hiềm nghi là trả đũa.
Nếu bị một số người nhìn chằm chằm vào rồi lại báo lên tỉnh, thì sẽ gây ra phiền phức lớn. Hơn nữa, sau đó còn nói, nếu tổ điều tra thật sự muốn Cục công an thành phố làm như thế nào, phải hỏi ý kiến Bí thư Hà, đồng chí Diệp Phàm luôn nhấn mạnh, Cục công an thành phố là Cục công an thành phố dưới sự lãnh đạo của Bí thư Hà đại diện Đảng ủy.
Kết quả, ngay cả ngày hôm qua phát sinh chuyện bao vây tấn công đồng chí Túc Nhất Tiêu ở khu khai thác mỏ Dương Điền Cục công an thành phố cũng chẳng tỏ chút thái độ rõ ràng nào cả.
Haizz, nếu chuyện này lại truyền lên tỉnh, hoặc là lại đăng lên báo tỉnh, tôi nghĩ, hai bên sẽ ép xuống, không riêng gì Bí thư Tỉnh ủy Triệu giận dữ, chắc hẳn...
Lôi Ngư tâm cơ thâm sâu, thản nhiên nói mấy câu, đã ép Hà Trấn Nam vào góc tường, nếu không tỏ thái độ, Lôi Ngư người ta đã ngầm nói trước rồi, tức là, ông ta sẽ đem chuyện này báo cáo lên Tỉnh ủy. Về phần thái độ của Hà Trấn Nam anh, đó cũng là nội dung báo cáo.
- Để tăng cường lực lượng tổ điều tra, tôi đã chỉ thị đồng chí phòng Đôn đốc Tỉnh ủy Trần Mãn Tín đem theo một vài nhân viên xuống lập tức.
Phải hoàn thành công tác điều tra, đầu tiên phải thanh trừ chướng ngại vật trong quá trình điều tra lấy chứng cứ. Đương nhiên, băn khoăn của đồng chí Diệp Phàm cũng có lý.
Tổ điều tra chúng tôi cũng suy xét tới tình hình đặc biệt này rồi, quyết định sẽ xử lý trước chuyện tập đoàn khai thác mỏ Dương Điền. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Đương nhiên, xử lý cụ thể thế nào phải để đồng chí Diệp Phàm đi làm, nhưng, đồng chí Diệp Phàm lại nói chuyện này nghe theo chỉ thị của Bí thư Hà, cho nên...
Kiều Báo Quốc nói tới đây thì ngừng lại, liếc nhìn Hà Trấn Nam một cái.
- Đồng chí Diệp Phàm, lập tức tổ chức tinh binh mãnh tướng Cục công an thành phố, toàn lực xử lý tốt chuyện vây đánh Phó Chủ tịch thành phố Túc xảy ra ở thị trấn Mai Khê huyện Dương Điền ngày hôm qua.
Phải chú ý tạo uy tín cho Cục công an thành phố, kiên quyết chỉnh đốn tập tục không thỏa đáng này. Mặc kệ dính líu đến ai, nhất định phải điều tra rõ cho tôi.
Và, kịp thời báo cáo tình hình xử lý cho Thành ủy, còn phải đem kết quả xử lý thông báo cho tổ điều tra Tỉnh ủy.
Hà Trấn Nam không nói đến câu thứ hai, lập tức cầm điện thoại lên, hạ chỉ thị.
Đương nhiên, Hà Trấn Nam dùng lời lẽ tương đối quỷ dị, chỉ dùng "tập tục không thỏa đáng". Kiểu nói này có thể mò được tầng nghĩa thứ hai. Lôi Ngư và Kiều Báo Quốc đương nhiên nghe ra được, mục đích hai người đã đạt được nên cũng liền cáo từ rồi đi.
"Thật sự kỳ quái, hai người bọn họ muốn làm gì? Chẳng lẽ thật sự chuyện phát sinh ngày hôm qua khiến cho sự tự tin của công nhân Công ty xây dựng số 1 Ngư Đồng tăng vọt làm cho bọn họ không thể tiến hành điều tra lấy chứng cứ sao, thực sự có chút bất thường?" Hà Trấn Nam miệng thì thào, cũng có chút nghi hoặc khó hiểu.
Nếu nói giúp Diệp Phàm thì tuyệt đối không thể, bản thân Diệp Phàm là người bị điều tra, có năng lượng gì có thể thuyết phục hai vị đầu sỏ từ tỉnh tới.
- Chuyện phát sinh ngày hôm qua không phải cũng là người nhà họ Đới làm chứ.
Trưởng ban tổ chức cán bộ Thành ủy Khang Văn Sinh vừa nghe được một chút tình hình nói.
- Cũng không loại trừ khả năng này, Đới Chí Quân là Phó tổng công ty khai thác mỏ Dương Điền, cũng là nhân vật cấp thực quyền ở công ty khai thác mỏ Dương Điền.
Có quan hệ tốt với Quản Phi, lần trước Phó chủ tịch tỉnh Đới bị mắng mỏ trước mặt Diệp Phàm, sân vận động đang xây dựng của chúng ta đã bị gác lại.
Ý Phó chủ tịch tỉnh Đới chắc chắn là muốn mượn chuyện này tạo áp lực cho Ủy ban nhân dân Thành ủy Thành phố Ngư Đồng chúng ta. Tuy nhiên, hình như gần đây lại chẳng có động tĩnh gì, cho nên ngồi không yên, người nhà họ Đới chắc lại có chủ ý, tiến hành phá rối.
Trưởng ban Tuyên giáo Phan Kim Ngọc liếc nhìn Hà Trấn Nam một cái, nói.
- Hẳn là không phải Phó chủ tịch tỉnh Đới làm, đang trong thời điểm mấu chốt cạnh tranh vị trí thường vụ, Phó chủ tịch tỉnh Đới không thể làm việc này, với ông ta mà nói, chẳng có chút tốt lành gì. Tuy nhiên, rốt cuộc sao lại thế này, công nhân khai thác mỏ Dương Điền xung đột lớn với Túc Nhất Tiêu, chẳng lẽ có liên quan đến việc xuống điều tra Túc Nhất Tiêu?
Hà Trấn Nam khoát tay, quăng điếu thuốc cho Khang Văn Sinh.
- Cũng có khả năng, nghe nói Túc Nhất Tiêu với Diệp Phàm quan hệ không tồi. Vốn Diệp Phàm sắp xếp Cục trưởng Cục Thủy lợi thành phố Mã Ngọc Hoà đi xử lý chuyện này.
Và yêu cầu anh ta nội trong năm ngày giải quyết vấn đề nước sinh hoạt cho người dân thôn Hại Hà và Thượng Hà thị trấn Mai Khê, hình như đê ngăn sông cũng phải xây dựng lại.
Kết quả, cục trưởng Mã nói là nhiệm vụ quan trọng nhưng thời gian ngắn quá, đúng là ngắn thật, nên đã đối mặt từ chối. Kết quả thế nào, cục trưởng Mã bị đồng chí Diệp Phàm quăng một cái tát tại chỗ.
Người này, một chút phong độ cũng không có, hành động cứ như thổ phỉ. Người anh em Mã gia đương nhiên tức giận đến phun máu, mất mặt quá mà.
Nghe nói Mã Bách Sinh đã đem việc này phản ứng lên tổ điều tra Tỉnh ủy. Diệp Phàm cũng bị Lôi Ngư gọi vào thầm thì một trận, không biết dặn dò cái gì.
Dù sao, Diệp Phàm vừa ra khỏi cửa, có người nói là mặt đại Bí thư Diệp đen như mực. Việc này, tôi cũng nghe Trưởng ban thư ký Giang nói vậy.
Phan Kim Ngọc có chút chần chừ, nói.
- Chắc chắn là bị phê, hơn nữa, khả năng là nghiêm khắc phê bình, ha ha.
Khang Văn Sinh vẻ mặt vui vẻ vì người khác gặp họa.
- Bí thư Hà, Bách Sinh đã nói với tôi việc này rồi, yêu cầu lãnh đạo Thành ủy ra mặt điều tra chuyện Diệp Phàm đánh người. Tái nói như thế nào cũng không có thể động thủ đánh người, cục công an thành sắp thành ổ thổ phỉ. Nghe nói lúc ấy Ngọc Hà bị Diệp Phàm quăng một cái tát đã lăn tới chân tường. Sau đó, mấy cái cảnh sát thân cường thể cường tráng trong cục công an lập tức xông lên đấm đá một trận, Mã Ngọc Hà còn sống đi ra, coi như không tệ rồi.
Phan Kim Ngọc hơi có vẻ tức giận, nói.
- Bí thư Hà, anh xem thế nào?
Khang Văn Sinh liếc mắt xem xét Hà Trấn Nam một cái, giọng điệu xin chỉ thị hỏi.
- Phái đi, kêu lão Thái đi một chuyến. Mặt khác, kêu đồng chí phòng Đôn đốc Thành ủy phối hợp cùng đi. Diệp Phàm cấp bậc rất cao, lão Thái đi là vừa thích hợp.
Hà Trấn Nam thản nhiên cười cười, nhấp một ngụm trà nói.
- Thái Chí Dương đi, lão già kia thái độ nhưng là có chút mờ ám. Lần trước cùng Phó kiểm sát trưởng Khúc tỉnh đi điều tra Diệp Phàm, nghe nói luôn muốn trốn tránh, căn bản là không dám gánh vác, chỉ sợ ông ta đi cũng chỉ là đi vậy thôi, căn bản là là nhất tên ba phải. Cuối cùng, việc này lại không giải quyết được gì, bị tội chỉ có mình Mã Ngọc Hà.
Khang Văn Sinh chần chừ liếc mắt nhìn Hà Trấn Nam một cái, nói.
- Ha hả, vậy anh nói kêu ai đi. Bảo anh đi nhé?
Hà Trấn Nam hỏi ngược lại.
- Tôi, không nên không nên!
Khang Văn Sinh vội vàng chối từ nói, trong lòng nghĩ chắc là muốn giao cho ông đây, đó chanwgr phải tìm chỗ chết sao, tên Diệp Phàm kia thật sự mạnh mẽ, cứng rắn, nghe nói lần trước Phó kiểm sát trưởng Khúc còn bị hắn xử lý được thiếu chút nữa phun máu, ông đây đi, quả thật có chút rụt rè.
- Sẽ được thôi! Đừng nói anh, ngay cả Kim Ngọc, đồng chí Ly Ly, bọn họ chịu đi sao? Chắc chắn cũng không chịu đi, thế anh nói, chẳng lẽ kêu Vu Chí Hải đi?
Hà Trấn Nam thản nhiên nói xong.
- Kêu Vu Chí Hải đi còn không bằng Thái Chí Dương.
Khang Văn Sinh gật gật đầu.
- Việc này quyết định như vậy rồi, tôi sẽ nói với lão Thái một tiếng. Việc này, phải nghiêm túc xử lý, mặc kệ lien quan đến ai, quyết không ngừng lại.
Hà Trấn Nam nghiêm mặt, khí thế phát ra, thật là có chút dọa người.
- Cục trưởng Lỗ, anh lập tức đem thêm vài chục người xuống, nói với sếp Vương một tiếng, nghiêm túc xét xử sự kiện náo loạn của công ty khai thác mỏ Dương Điền, cứ đóng t mỏ khai thác Dương Điền rướcrồi nói sau, đợi khi nào điều tra xong mới khai thác lại. Đương nhiên, việc này các anh đến Cục kiểm sát thành phố trước một chuyến, làm cho xong thủ tục. Nếu Kiểm sát trưởng Cố hỏi đến, nói đây là chỉ thị của Bí thư Hà, và Phó trưởng ban thư ký Tỉnh ủy Kiều đã sắp xếp đồng chí phòng Đôn đốc Tỉnh ủy phối hợp cục công an thành phố chúng ta điều tra lấy chứng cứ. Mặc kệ dính đến ai, phải điều tra đến cùng!
Diệp Phàm vẻ mặt nghiêm túc, giải thích Phó cục trưởng Lỗ Đông Phong nói.
Lỗ Đông Phong tới Cục kiểm sát thành phố, tìm được Kiểm sát trưởng Cố đem việc này nói lại. Vừa nghe nói phải đóng công ty khai thác mỏ Dương Điền, Kiểm sát trưởng Cố kia miệng tự dưng co giật vài cái, uyển chuyển từ chối nói là thời cơ chưa chin muồi, phải chờ tới Cục công an điều tra ra kết quả mới định luận, không có chứng cớ không thể ký gì đó.
Tuy nhiên, Lỗ Đông Phong tung ra Hà Trấn Nam và Kiều Báo Quốc, sắc mặt Cố Khúc kia thay đổi, cuối cùng, đành phải ký thông báo tạm dừng khai thác. Kỳ thật, cũng là biến thành tạm thời niêm phong mỏ rồi.
Cố Khúc đương nhiên biết người đứng sau tập đoàn Dương Điền, Quản Nhất Minh không phải người anh ta có thể trêu chọc được. Đến lúc đó Quản Nhất Minh vấn tội xuống, mình không chết cũng thành phân rồi.
"Mẹ nó, toàn gây phiền toái cho mình!" Cố Khúc đấm xuống bàn trà, vẻ mặt âm trầm nhìn theo bóng dáng Lỗ Đông Phong.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.