- Chuyện này chúng tôi đang điều tra lấy chứng cứ, nếu như chuyện công ty Liên Kim Kỳ đều liên quan đến nhà Đới Chí Quân, việc đó có chút phức tạp.
Diệp Phàm vẻ mặt bình tĩnh nói, liếc nhìn Vu Thăng một cái, lại nói thêm:
- Về chuyện quân phân khu thành phố trách nhiệm chủ yếu ở tôi, Lô tư lệnh đứng ở lập trường chính nghĩa, thấy sự việc nguy hiểm nên mới điều binh đến.
Hơn nữa, lúc đó hiện trường không thể nói "trấn áp" dân chúng thỉnh nguyện, cái này, chỉ là đám nhà báo tỉnh dùng từ lệch lacj.
Về việc này, tôi sẽ đề nghị Ban tuyên giáo tỉnh ủy can thiệp. Các binh lính được đưa đến đều hiệp trợ cơ quan công an duy trì trật tự, không hề động thủ đả thương người dân.
Đương nhiên, đối với những phần tử lưu manh có ý đồ tấn công Ủy ban nhân dân thành phố, đả thương nhân viên công an thì chúng tôi chẳng thể nương tay được, đúng không nào?
Huống hồ, lúc đó chỉ huy hiện trường là tôi, Tư lệnh Lô chỉ phối hợp với cục công an vì tình thế cấp bách thôi.
Căn bản chẳng hề tồn tại "trấn áp". Diệp Phàm nhận toàn bộ trách nhiệm, khiến cho trong lòng Vu Thăng có chút kinh ngạc.
Vốn muốn mở miệng là đã quy tội cho Diệp Phàm, đem trách nhiệm chính của chuyện này đổ lên người Diệp Phàm, không thể ngờ mình còn chưa tung hết bài, người ta đã chủ động nhận toàn bộ trách nhiệm.
Vu Thăng mờ mịt quan sát Diệp Phàm, trong lòng thầm khâm phục người này gan dạ sáng suốt.
- Đồng chí
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-thuat/1760513/chuong-1212.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.