- Không vội, cứ chơi mấy ngày đã, dù sao gian phòng Tổng thống này ở cũng rất thoải mái, lại còn được nhà nước chi trả, không chơi cũng phí. Tết nhất còn phải đi làm việc, đúng là phiền toái.
Diệp Phàm xua tay.
- Tôi cũng không muốn về Bắc Kinh nữa, cứ ở gian phòng Tổng thống này cũng được, ăn uống thỏa thích, thật là sung sướng.
Lang Phá Thiên dáng vẻ nghiêm túc, nhưng ăn nói lại chẳng ra gì cả.
Khiến người khác có cảm giác rất kỳ quái. Chu Khải thầm dè bỉu Lang Phá Thiên và Diệp Phàm, cảm thấy tính tính của mấy cao nhân này đều vô cùng kỳ quái, có lúc khiêm tốn như người bình thường, có lúc lại vô cùng cao ngạo, ngay cả sếp Trấn cũng còn dám mắng.
***
Trong biệt thự của Đỗ gia tại thành phố Phố Hải. Mấy người đang ngồi nói chuyện trong phòng khách rộng rãi sang trọng, một người đàn ông trung niên vuốt vuốt râu, nói:
- Những lời của tay họ Diệp đó nói cũng nên suy nghĩ lắm, Tử Nguyệt, cháu có thể khẳng định hắn không nói dối chứ.
- Cái này, nếu là giả thì theo lý không thể sắp xếp hoàn hảo như vậy được, theo tình hình hiện nay thì Diệp Phàm hình như đang tán Tô Chi của Tô gia. Nhưng Phó Vỹ, con trai Phó Trường Ba hình như cũng thích Tô Chi, lúc cháu đi ra hai tên này đang sửng cổ với nhau ở đại sảnh, chắc chắn không phải đang diễn kịch. Phó gia và Tô gia còn muốn đuổi Diệp Phàm đi, lẽ nào Phó Trường Ba và Tô Bột Hậu cũng bị bọn chúng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-thuat/1760454/chuong-1153.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.