Chính là do Trang Thế Thành nói thế, còn có thể kiếm về bao nhiêu tiền. Phỏng chừng cái lạc quan nhất chính là có thể đem về năm sáu chục ngàn là ông trời đã phù hộ rồi.
Đợi đến 10 giờ, rốt cục cũng đến lượt mình, phía sau còn có mấy đồng chí đang buồn bực đứng chờ, cổ hết duỗi ra lại co rụt lại giống rùa đang vận động, ngáp liên hồi.
Diệp Phàm vừa mới đi tới cửa, đột nhiên cảm giác được hình như bị cái gì đụng phải, khắp người lập tức đụng vào khung cửa, may mắn là Diệp Phàm có thân thể cường tráng, tuy nhiên vẫn có cảm giác hơi run lên.
Quay đầu nhìn lên, một người đàn ông cao lớn thô kệch, giống như đang trợn mắt. Thằng nhãi này đụng mình vào khung cửa không ngờ còn không thèm xin lỗi, ngược lại tức giận mà trừng mắt nhìn Diệp Phàm, liếc mắt một cái, miệng mắng:
- Không có mắt sao?
- Không có mắt, rốt cuộc ai không có mắt, hừ.
Diệp Phàm mặt cũng trương lên, trừng ngược mắt nhìn.
- Cút ngay, bí thư Kê cần đi vào.
Người đàn ông vạm vỡ giống như đang tức giận, buồn phiền, thuận tay tóm lấy Diệp Phàm. Phỏng chừng là thấy vóc dáng Diệp Phàm nhỏ so với mình, nên muốn "đùa giỡn".
bí thư Kê, không biết là bí thư chui ra từ góc nào, chẳng lẽ là Phó bí thư Địa ủy này, bằng không, thủ hạ của y làm sao dám đùa giỡn như thế... Diệp Phàm đang nghĩ ngợi, thấy người đàn ông vạm vỡ giơ tay phải lên thủ thế, tay vung lên liền gác lên, hai tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-thuat/1760120/chuong-819.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.