- Tạ Đoan không nghĩ đến Lâm Tuyền, nơi này khó chịu nhiều rồi, cần thay đổi đến nơi khác, ông ấy muốn tránh cái gì?
Phương Nghê muội khổ sở nói.
- Đi đâu thế?
Diệp Phàm hỏi
- Lấy chồng theo chồng.
Phương Nghê Muội không ngờ để lộ nụ cười nhạt.
- Anh hiểu rồi
Diệp Phàm gật đầu
- Cảm ơn.
Phương Nghê Muội ừ một tiếng, nhẹ nhàng ngồi ở mép giường, giống như người con gái đang chờ chồng.
Trư Ca nhẹ nhàng đến gần cô, giơ tay vuốt ve rồi từ từ đi xuống dưới. Đôi tay lang sói kia đi tới đâu, thì cúc áo của "phấn hồng" bung ra đến đó. Cuối cùng từ trên xuống dưới tất cả đã được "giải phóng", để lộ ra một thân hình đẹp mê hồn.
Đầu ngón tay lại nhẹ nhàng trượt, từ đôi môi hồng đến cổ, nhẹ nhàng lướt qua, tới rốn, đến chỗ đó. Lúc đó Nghê Muội nhẹ nhàng duỗi chân, khiến ngón tay dừng trên "bụi cỏ", trượt dài…
- ÔI
Trư Ca thở dài, thu tay lại, tiếng bước chân dần đi xa.
- Hi vọng em hạnh phúc.
Chữ phúc kia truyền đến từ tầng dưới.
- Anh Phàm, Nghê Muội em ô uế, không thể cùng anh…
Trong phòng Muội Tử thì thào tự nói
Diệp Phàm suốt đêm ở huyện không biết làm gì.
Tuy nhiên, buổi sáng ngày thứ ba, Chủ tịch thị trấn Lâm Tuyền Tạ Đoan được đề bạt đến đảm nhiệm Bí thư Đảng ủy thị trấn Quy Hồ. Ở huyện mọi người đều bàn tán, tình hình của nhà họ Tạ như vậy, Vệ Sơ Tịnh còn có thể đề bạt Tạ Đoan thì thật có chút lạ.
Trong khoảng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-thuat/1760053/chuong-752.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.