- Chị Phí, có cái này muốn giải thích với chị một chút. Để bôi lớp bọc ngoài thì phải thế này…
Diệp Phàm dốc toàn bộ lớp thuốc phải bôi. Đương nhiên, thằng nhãi này không để lộ ý đồ ra rồi.
Dựa vào thân thủ bậc thất đẳng của hắn, dù cho cách mặt Phí Ngọc cả thước xem chừng cũng khiến thuốc phát huy tác dụng.
Thằng nhãi này đương nhiên không muốn bỏ qua cơ hội tốt. Tuy nói không thể ăn, nhưng sờ được một phen thì cũng bõ công vất vả đi lấy thuốc.
- Còn phải phiền phức như vậy nữa, tên nhóc cậu có phải định lợi dụng chị cậu không vậy? Cái kia làm thể này.
Phí Ngọc đúng là không đơn giản, cảm tưởng như tên nhóc này đang giở trò gì, một lời đã nói trúng đích.
- Không tin phải không. Chị gọi ngay hỏi giám đốc Vu Đại của đài truyền hình thành phố.
Diệp Phàm đứng lên định đi gọi điện cho Vu Phi Phi.
- Thôi được rồi.
Phí Ngọc nản, có vẻ đã nửa phần tin. Tuy nhiên vẫn cứ nghĩ thằng ranh Diệp Phàm này định lợi dụng mình, thuận miệng còn nói:
- Đúng là không có cách khác sao?
- Thật là không có biện pháp khác. Nếu tôi điều chỉnh lượng thuốc chị tự bôi thử xem. Nếu không có tác dụng thì đừng trách tôi. Hơn nữa để làm ra thuốc này không dễ, chủ yếu là vì không có nguyên vật liệu. Đợi đến lúc lãng phí mất, chị đừng bảo tôi là keo kiệt không cho chị đó…
Thằng nhãi Diệp Phàm này đương nhiên là biết thừa Phí Ngọc đã hoàn toàn thỏa hiệp cho nên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-thuat/1760028/chuong-727.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.