- Theo cách em nói, nếu muốn chuyển Tạ Cường thì chỉ cần Tư lệnh phân khu quân thành phố Cố Minh Khải gật đầu, đoán chừng Tạ Cường phải chuyển ổ phải không?
Diệp Phàm trầm ngâm hỏi.
- Đương nhiên, tuy nói Tạ Cường là Ủy viên thường vụ huyện Ngư Dương, trách nhiệm của ông ta liên quan đến một phần phân khu quân thành phố và Ủy viên thường vụ Thành ủy.
- Nhưng Tư lệnh Cố chính là Ủy viên thường vụ Thành ủy, cho nên, lời ông ấy nói rất có trọng lượng. Bình thường một số Ủy viên thường vụ Thành ủy cũng sẽ không đứng ra can thiệp vào chuyện quân khu địa phương.
- Có lẽ là tôn trọng lời nói của Tư lệnh Cố, dù sao chuyện của quân khu liên quan đến an toàn quốc phòng Quốc gia, người ta nhất thiết chuyển Tạ Cường đi thì ai dám đứng ra cản chứ?
- Vậy sau này xảy ra chuyện Quân sự gì, e là dù là cái đầu của Bí thư Chu cũng không đủ để chống đỡ rồi.
Lô Vĩ cười, đột nhiên lại nói:
- Anh không phải muốn ra tay với tên tiểu nhân Tạ Cường chứ?
- Có dự định như thế, người này quá hiểm độc. Anh nói rồi, Cổ Bảo Toàn không đồng ý đề cử anh vào Thường vụ, thậm chí là nhân cơ hội điều chỉnh lại phạm vi anh quản lý, bây giờ quản lý đến một số Cục rác rưởi anh cũng không nói làm gì, vì Cổ Bảo Toàn có quyền lực, gã đại diện cho Đảng. Tuy nhiên, gã không chửi anh trên Hội nghị thường vụ, điểm này anh ghi nhớ. Tên Tạ Cường chửi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-thuat/1760011/chuong-710.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.