Chương trước
Chương sau
Trương Tân Huy nhíu mày, liếc nhìn Diệp Phàm một cái, lại nói:
- Có lẽ là bọn họ không ngờ tới, có lẽ là Mâu Dũng và Tạ Đoan làm việc quá bí mật, hơn nữa còn chưa tới cuối năm, kiểm kê cả năm còn chưa tiến hành. Ông em, không phải tăng trưởng 30%, mà là tăng trưởng gấp ba
Trương Tân Huy vừa nói ra, suýt chút làm cho Diệp Phàm bùng nổ, thất thanh hô:
- Gấp ba, sao có thể? nói thế chẳng phải là chỉ với thu nhập tài chính và thuế vụ của thị trấn Lâm Tuyền thì đạt tới khoảng bốn triệu rồi. Phải biết tổng thu nhập tài chính và thuế vụ năm trước của toàn huyện Ngư Dương chúng ta, ngoại trừ nộp lên trên cũng chẳng qua mới hơn 20 triệu, năm nay, một thị trấn Lâm Tuyền đã tiếp cận 1/5 toàn huyện năm trước, thành tích này quá rực rỡ rồi
- Rực rỡ, cũng gần như vậy. Nhưng mà, một khi kiểm kê, phỏng chừng Mâu Dũng và Tạ Đoan cũng sẽ mặt mày rạng rỡ
- Cái chức Chủ nhiệm khu kinh tế Lâm Tuyền của cậu, tuy rằng sự xán lạn trên mặt tuyệt đối không thấp hơn bọn họ, hơn nữa mối quan hệ của cậu rộng, có thể diện lớn
Tuy nhiên, từ thành tích cụ thể mà nói, thành tích của ông em cũng không rõ ràng, mọi người nhìn thấy chẳng qua là hai xã sáu thị trấn toàn diện thông nhau, biểu hiện hiệu suất kinh tế phía sau phỏng chừng còn phải đợi khoảng hai năm mới có thể thể hiện ra được
Mượn ghềnh Quỷ Anh mà nói đi, tuy rằng cũng đầu tư rồi, nhưng tiềm chất nhất thời không thể thể hiện ra
Hiện tại, ông anh tôi có chút lo lắng, có chút tiếc nuối vì ông em may áo cho người khác
Trương Tân Huy thở dài, ngắm Diệp Phàm liếc mắt một cái.
"May áo cho người khác" Diệp Phàm miệng nhắc tới những lời này, trong lòng run lên, cảm giác lời này của Trương Tân Huy thâm ý sâu sắc. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
Ngày hôm qua khi tranh thường (tranh đấu để vào thường ủy) lại không có suy xét tới Mâu Dũng, bởi vì y căn bản không đủ tư cách cạnh tranh với hắn
Lúc ấy chỉ suy xét một vài cán bộ cấp Cục phó. Lúc này, lời nói của Trương Tân Huy, đối thủ mạnh mẽ đó lại xuất hiện
Mâu Dũng ở thị trấn lớn Lâm Tuyền, phỏng chừng bây giờ là bí thư thị trấn lớn thứ nhất Ngư Dương hoàn toàn có năng lực, có hi vọng cạnh tranh danh sách Trưởng ban Tuyên giáo
Hơn nữa, muốn so sánh hắn với Mâu Dũng, một chút ưu thế cũng không có. Nghe nói Mâu Dũng có quan hệ thân thích với Ngọc gia Ngư Dương, Ngọc Hoài Nhân trong thành phố phỏng chừng sẽ dốc sức trợ giúp
Hơn nữa nhà của Mâu Dũng ở trong thành phố, cha lại là Phó Chủ tịch thành phố, căn cơ trong thành phố vững chắc, mạng lưới quan hệ sâu, một người dượng là Ngọc Hoài Nhân, người dượng kia hình như là Ban tổ chức cán bộ Thành ủy ủy viên thường vụ Phó trưởng ban Tiêu Bỉnh Quốc.
Những điều này đủ để Diệp Phàm biết hậu thuẫn của Mâu Dũng, có bao nhiêu chưa lộ ra thì Diệp Phàm tạm thời cũng không rõ
Hơn nữa, phỏng chừng cậu ấm thành phố Mâu Dũng chịu tới nơi xó xỉnh Lâm Tuyền chính là nhắm vào cấp phó huyện
Sau một phen suy nghĩ cân nhắc, hai từ Mâu Dũng đạ khắc sâu vào trong lòng của Diệp Phàm
Diệp Phàm quyết định lập tức bắt tay điều tra một chút về thân thế của Mâu Dũng rồi nói sau, bằng không, đột nhiên nhảy ra một con ngựa ô, trở tay không kịp thì có chút không đáng
Trương Tân Huy cũng không nói gì, tự mình ở đó thưởng thức rượu ngon, y phải để chút thời gian cho Diệp Phàm suy nghĩ một chút
- Cảm ơn anh Trương
Diệp Phàm thốt ra một câu, nói rõ trong lòng đã nắm chắc
- Đối thủ tiềm ẩn đáng sợ nhất, ông em phải cẩn thận chút, đừng lật thuyền trong cống ngầm
Trương Tân Huy lại nhấn mạnh một chút, làm cho Diệp Phàm trong lòng càng tăng thêm cảnh giác thật sâu
Hắn thầm nhủ: "Không phải là Mâu gia sớm đã có hành động ở chỗ bí thư Cổ chứ, bằng không, vì sao anh Trương lại nói những lời đó. Anh Trương là người tùy tùng trung thành của bí thư Cổ, lại là đại quản gia Huyện ủy, nếu có chút gió thổi cỏ lay gì, phỏng chừng cũng sẽ rất rõ. Tôi phải nắm chặt hơn, bằng không thì quá trễ rồi"
Diệp Phàm nghĩ, quyết định tăng nhanh bước "tranh thường" (tranh thủ vào thường ủy),sau đó mỉm cười, gật đầu nói:
- Tôi sẽ chú ý, nhưng mà anh Trương, anh còn chưa nói chuyện vay tiền?
- Trong huyện không có tiền, tài chính của huyện hiện nay chỉ còn lại một cái túi rỗng. Cậu phải biết, Ngư Dương chúng ta phải tìm kiếm phát triển, các mặt chiêu đãi, chi tiêu cũng rất lớn. Trong huyện bây giờ sắp tới mức độ không mở được nắp nồi (không còn cơm gạo để ăn),cho nên muốn vay ít tiền của ông em để tạm thời vượt qua khó khăn rồi tính tiếp
Trương Tân Huy vẻ mặt bất đắc dĩ, phải một đại quản gia như y lên tiếng, quả thật có chút khó xử cho y
- Đến tình trạng như vậy rồi, các mặt chiêu đãi không phải có thể nợ trước sao? Huyện các anh thiếu nợ, có nhà hàng nào dám đến hối thúc đòi nợ phải không? Cứ lấy phương tiện văn phòng mà nói, cũng có có thể nợ trước, đến cuối năm kết toán
Diệp Phàm có chút nghi hoặc khó hiểu, theo lý mà nói thì dựa vào thể diện của Trương Tân Huy, thiếu vài món nợ thì ký cái tên là xong, chẳng lẽ những nhà hàng đó, ông chủ cửa hàng thật sự dám hối thúc đòi nợ
- Đâu có chuyện dễ dàng như vậy, nợ, món nợ năm trước của huyện chúng ta còn đang ghi nợ trên sổ của người ta, cậu nói xem, đến năm nay còn chưa trả được thì sao còn không biết xấu hổ lại đi nợ, da của người, bóng của cây, cũng phải cần thể diện chứ
- Hơn nữa, cậu cũng đã thấy qua nha môn huyện chúng ta, ngoại trừ vẻ ngoài của hai tòa lầu mới đẹp một chút, càng đi vào trong, toàn là những tòa lầu xây vào thập niên 50-60, chỉ những toà lầu bằng gỗ xây trước giải phóng đã chiếm gần một nửa
- Khuyết điểm thì không có, chỉ cần không ngã là được, tạm thời còn có thể chống đỡ, nhưng có những hạ tầng thì không thể nào làm việc, tòa lầu nguy hiểm phải tháo dỡ xây lại
- Ở huyện không có tiền, một tòa lầu tháo dỡ xây lại, không có trên mấy triệu là không làm được. Lấy ở cấp trên một ít, hóa duyên khắp nơi một ít, nhưng mà vẫn là nghiêm trọng không đủ
- Cho dù là cộng thêm vay vốn ngân hàng, cũng còn thiếu hơn 3 triệu tài chính. Hơn nữa công ty xây dựng hiện nay, thông thường mà nói kinh phí hoạt động cũng sẽ không có bao nhiêu, bảo người ta ứng trước mấy triệu để tiếp nhận công trình những tòa lầu mới, kẻ ngốc cũng không muốn
- Hơn nữa, cậu không phải không biết rõ tình hình của huyện chúng ta, trong huyện chỉ hai công ty đủ tư cách này. Nhật Thăng của Tiếu gia và Võ Thần của Phí gia
- Cả hai công ty này đều đại thương nguyên khí trong công trình bã đậu lần trước, mỗi công ty tổn thất vài triệu, hiện tại phỏng chừng cũng là tới mức độ không có gạo cho vào nồi. Có lòng muốn tiếp nhận, nhưng lại sợ gánh một đống nợ
- Hai công ty đó đều có người trong thường ủy, vô cùng hiểu rõ về tình trạng kinh tế của huyện chúng ta, cho nên, căn bản không có gan để tiếp nhận công trình huyện phủ
- Điểm này chắc cậu rõ nhất, lúc đầu khu lầu văn phòng mới hình thức hoa viên khu kinh tế Lâm Tuyền của các cậu chẳng phải ngay cả Tổng giám đốc Tào của tập đoàn Phi Lộ Cầu Vồng Thủy Châu, cùng với Tổng giám đốc Khúc nhiều tiền thế lớn của công ty Lộ Hào Chiết Ninh cũng không dám tiếp nhận.
- Cuối cùng cũng là có người ở Đức Bình tới tên là gì…
Thấy Trương Tân Huy đã quên, Diệp Phàm tiếp lời nói:
- Công ty Thiên Lạc Đức Bình Chủ tịch Ôn Bảo Linh tiếp nhận
- Đúng, chính là Chủ tịch nữ năng lượng dồi dào, to gan đã tiếp nhận, sau cùng các cậu còn đem ghềnh Quỷ Anh cho cô ta, cũng coi như là bồi thường
- Tuy nhiên, xây dựng của huyện phủ chúng ta không có bồi thường tốt như thế, điểm này Nhật Thăng và Võ Thần đều hiểu được, cho nên toàn bộ giả vờ câm điếc, không ai đứng ra
- Cậu nói đi, Bí thư Cổ lại đem nhiệm vụ quan trọng như vậy toàn bộ giao cho tôi, gần đây làm cho tôi lo lắng đến nỗi ăn không ngon rồi
- Trước kia Bí thư Chu trong thành phố xưng cậu là đại sư hóa duyên, tôi thấy, tôi phải đến chỗ cậu để lấy kinh nghiệm mới được
- Cậu có năng lượng, hơn 30 triệu cũng hóa duyên được, tôi thì không được rồi, tới nay đã chạy tới thành phố, tới tỉnh, chỉ còn sót Bắc Kinh là chưa đi
- Cũng chẳng qua chỉ lấy được vài triệu, phỏng chừng công trình đó tiếp tục thì tài chính vẫn còn thiếu bốn năm triệu
- Ôi, tiền, thật khó làm. Những ngày này tôi đều sắp biến thành ăn mày rồi, nếu như thành ăn mày có thể trả được vài triệu cũng không ngại, cho dù là thành ăn mày cũng không tìm được khoản tiền lớn như vậy
Trương Tân Huy nói đến những chuyện này, chân mày sắp chau lại thành một hàng
- Không bột đố gột nên hồ, anh Trương là có năng lực, nhưng không có tiền thì kêu người ta làm sao mà làm xây dựng
Diệp Phàm lập tức phụ họa thở dài
Ngẫm nghĩ một chút, nói:
- Nếu không như vậy, tôi đại diện khu kinh tế Lâm Tuyền quyên tặng 500 ngàn cho nha môn huyện phủ, ngoài ra cho các anh mượn thêm 1 triệu thế nào?
Suy nghĩ mãi, tuy nói khu kinh tế Lâm Tuyền cũng là căng thẳng, nhưng vận khí cũng coi như tốt, lần trước khi Chủ tịch Hồ của xí nghiệp giấy Thái Hưng Thủy Châu giới thiệu người bạn đó tới đầu tư cũng quyên tặng 1 triệu cho khu kinh tế Lâm Tuyền.
Hơn nữa, nhà máy giấy và nhà máy tơ lụa trong lúc vừa xây vừa hoạt động, phí quản lý cũng thu được hơn 1 triệu
Hơn nữa bản quy hoạch mạng lưới giao thông công trình còn chưa toàn diện hoàn công, cho nên công trình còn chưa tới lúc kết toán. Trên sổ sách của khu kinh tế cũng còn bảy tám triệu
Bởi vì công trình giống như nói không chủ định, bình thường đều là qua một thời gian lại cho một ít tiền, mà không phải toàn bộ cho cùng lúc
Phỏng chừng khi kết sổ thì trên sổ sách của khu kinh tế không phải còn dư bảy tám triệu, mà là nợ bảy tám triệu
Tuy nhiên, chuyện đó đợi đến lúc đó mới nói, qua một cửa tính một cửa. Trước mắt có thể tranh thủ được ủng hộ của Trương Tân Huy nói sau.
Hơn nữa, chuyện này chung quy mà nói cũng là thể diện của Cổ Bảo Toàn, Vệ Sơ Tịnh cũng không thoát được. Nhằm tranh thủ vào ủy viên thường vụ, hướng đi của hai đầu sỏ này đã dậy lên tác dụng mấu chốt, chiếc nón ủy viên thường vụ của bản thân phải nắm được trong tay, những vấn đề tiền bạc khác cũng muốn luôn
- Ha hả, vậy tôi phải đại diện cho Huyện ủy huyện phủ cảm tạ ủng hộ của cậu. Tuy nhiên, Diệp lão đệ, tiền này không phải cậu cho tôi mượn, dứt khoát ngày mai, cậu trực tiếp đi nói với Bí thư Cổ đi
- Tôi đoán Bí thư Cổ và Chủ tịch huyện Vệ cũng sẽ nói về phương diện này với cậu, cậu linh hoạt chút mà vận dụng là được rồi
Trương Tân Huy lộ ra tươi cười, thu hoạch to như thế trong lòng y cũng tương đối vui mừng
Theo dự đoán từ trước mà nói thì Diệp Phàm có thể cho 1 triệu là khá lắm rồi, không ngờ vừa nói ra thì cho 1 triệu rưỡi, hơn nữa 500 ngàn là không cần phải trả
- Tôi hiểu rồi anh Trương, cảm ơn!
Đối với Trương Tân Huy không tham công, toàn lực tương trợ chính mình trong lòng Diệp Phàm cũng hiểu được, rất là cảm kích.
Sau khi trở lại Thủy Vân Cư thì Tạ Mị Nhi vẫn là bộ dạng dịu dàng mà chà lưng cho Diệp Phàm, Diệp Phàm tựa vào cạnh giường lớn, trong lòng trầm tư về vấn đề tranh thủ sự ủng hộ của 11 ủy viên thường vụ trong huyện
Cổ Bảo Toàn và Vệ Sơ Tịnh khẳng định phải lấy được, hai người này là điểm mấu chốt. Bên Bí thư Đảng - quần chúng Phí Mặc hẳn là từ phía em gái của y Trưởng ban thư ký Phí Ngọc tìm mở cánh cửa lớn
Tuy nói Phí gia hiện tại cũng đang mịt mờ mà ủng hộ hắn, đây kỳ thật chỉ là một mối giao dịch lạnh như băng. Hắn với Phí Ngọc chính diện tiếp xúc cũng không có bắt đầu thế nào. Bình thường gặp mặt cũng chỉ gật đầu, ngay cả thời gian nói chuyện riêng giao lưu với nhau cũng không có
Phần bên Ngọc gia thì không cần phải nghĩ, tuyệt đối không có hy vọng. Phỏng chừng gia đình họ còn ra sức quấy nhiễu.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.