- Thịch!
- Súc sinh!
Diệp Phàm cũng nhịn không được nữa, dồn kình khí của thuật dưỡng sinh nén cả đêm dồn vào quả đấm đánh tới chiếc tủ đầu giường. Tấm ván gỗ mỏng nhất thời bị đánh vỡ làm Diệp Nhược Mộng giật mình ngưng khóc ngơ ngác nhìn Diệp Phàm.
- Nhược Mộng! Để anh thu thập tên Đức Quý.
Diệp Phàm lạnh lùng nói.
Anh không tin trên đời này không có luật pháp, thôn đập Thiên Thủy cũng là thiên hạ của đảng.
- Cám ơn! Đức Quý dường như rất sợ anh, sau khi anh tới thôn đập Thiên Thủy thì gã cũng không quẫy nhiễu mẹ em nữa.
Diệp Nhược Mộng khẽ nói, vừa lúc thấy một cặp nhũ phong trắng ngần lộ ra trước cặp mắt gian tà của Diệp Phàm thì giật mình quơ vội góc chăn che lại.
"Che cái gì? Anh đây cũng nhìn cả rồi, cũng như vậy thôi".
Diệp Phàm thầm nghĩ, tuy nhiên cũng không nói ra. Hắn đầu tiên là tức giận Diệp Nhược Mộng dám tính kế với mình, sau đó nghe cô kể lại sự tình thì cũng có chút đồng cảm với hai mẹ con.
- Cha em chết bất minh như vậy, tuy nhiên chuyện này cần phải điều tra từ từ, tuyệt đối sẽ cho em một câu trả lời rõ ràng.
Diệp Phàm nói. Nguồn truyện: Truyện FULL
- Em tin tưởng anh.
Diệp Nhược Mộng liếc Diệp Phàm một cái.
- Vậy em nói chuyện thứ hai đi
Diệp Phàm nói thản nhiên nhưng trong lòng cũng hơi lo lắng, không biết Diệp Nhược Mộng sẽ nói ra chuyện khó khăn gì đây.
Thoáng một chút trầm mặc, Diệp Nhược Mộng dường như hạ quyết tâm. Gương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-thuat/1759352/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.