Nhưng cho dù cộng thêm một phiếu của Chung Minh Nghĩa cũng mới được 4 phiếu, đồng dạng cũng không quá bán. Đúng lúc Lý Hồng Dương đang muốn nói "Cũng không quá bán, vô hiệu" thì chuyện khiến y sặc máu phát sinh, huyện đội trưởng Tạ Cường vốn từ trước đến giờ đều bỏ phiếu trắng bây giờ lại cứ thế chậm rãi giơ tay lên.
Bàn tay chậm rãi giơ lên đó giống như một mũi đao đâm vào trái tim của Lý Hồng Dương, tuy nhiên nó cũng rất nặng nề, còn Tạ Cường thì cười gượng, trong lòng nói thầm.
: - Ài! Lão Lý, thật xin lỗi. Chỉ tại Thái Đại Giang là bạn học cũ của tôi, hơn nữa khi còn nhỏ có bạn học khác ức hiếp tôi ốm yếu đều là hắn đứng ra gánh trách nhiệm! Không còn cách nào khác! Lần trước họp lớp mới nhớ ra, cũng không thể để bạn học mắng tôi là đồ bỏ đi. Cho nên lần này…
Trong lòng của Tạ Cường suy nghĩ phức tạp, hắn vốn chỉ đứng muốn trung dung, lần này e là sẽ đắc tội lớn với Lý Hồng Dương, gặp phải phiền phức lớn rồi!
Tuy nhiên nghĩ lại thì huyện đội của mình thuộc về lực lượng vũ trang của quốc gia, nơi bình thường không thể nhúng tay vào. Lý Hồng Dương nhiều nhất chỉ làm chút ngáng chân, không ảnh hưởng đến toàn cục.
Nghĩ thông suốt rồi nên trong lòng y cũng cũng bình tĩnh hơn rất nhiều, nhưng để coi như không thì dĩ nhiên không thể. Lý Hồng Dương không quản được mình nhưng chẳng phải mình còn có rất nhiều bà con sao, Tạ Cường giờ chỉ canh cánh chuyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-thuat/1759327/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.