Editor: Quỳnh Nguyễn
"Ông đã nói, lấy hiểu biết ông đối với Mạn Vân, cô sẽ không làm loại chuyện này." Minh Chí Côn buông lỏng một hơi.
Minh Ý chỉ cảm thấy việc này thật sự phiền lòng, từ đầu anh không nghĩ để ý. Nhưng là vì anh là người Minh gia, bị bó tay bó chân bãi thoát không khỏi việc này.
" Nhưng mà lần này cha cháu cực kỳ kiên quyết muốn ly hôn, cháu thấy thế nào?" Minh Chí Côn lại hỏi.
"Vốn ly hôn là chuyện ba mẹ, cháu thân là con không nên can thiệp quá nhiều, nhưng hiện tại Minh gia là thời buổi rối loạn, thật sự không nên lại truyền ra chuyện xấu bất lợi." Minh Ý nói.
"Nhưng mà ba cháu nói, nói Nhạc Vi mang thai rồi." Minh Chí Côn lại nói thêm.
Minh Chí Côn vừa nói xong, lão phu nhân nghe liên tục lau nước mắt, miệng nói xong: "Nghiệp chướng a, nghiệp chướng."
Minh Ý bình tĩnh, lập tức nói: "Không thể Nhạc Vi nói cô mang thai liền mang thai, ngày mai con liền sắp xếp cô đi bệnh viện làm kiểm tra, mặt khác ba thật xác định là đứa nhỏ ông sao?"
Minh Chí Côn nghe cháu trai vừa nói như vậy, có phần phản ứng kịp, đã nói: "Chuyện như vậy, ba cháu nên là sẽ không lầm đi!"
Nghe nói như vậy, Minh Ý chỉ nghĩ muốn cười lạnh, anh nói: "Ba lớn tuổi, thông minh lanh lợi không bằng trước kia. Trước khi làm rõ ràng chuyện này, chúng ta không cần phải làm bất kỳ quyết định gì."
"A Nhất nói rất đúng." Lão phu nhân vội
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-thieu-doc-sung-thien-kim-kiem-sat-truong/2114700/chuong-224-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.