Giang Nguyệt Đình từ kính chiếu hậu phía trước nhìn Mậu Hinh, thấy cô không có biểu tình. Mặc kệ bọn họ nói cái gì, muốn làm cái gì, cô không có gì biểu tình? Mậu Hinh, thật sự cực kỳ không thích hợp.
Đến cục dân chính, Minh Ý không có xuống xe, để cho Minh Nhất Kỳ và Giang Nguyệt Đình đi vào.
"Cho các em nửa giờ." Minh Ý nói như thế này.
Minh Nhất Kỳ không cam lòng cứ như vậy kết hôn, anh nghĩ vừa vào cục dân chính liền cùng Giang Nguyệt Đình rời khỏi từ bên kia. Ai biết anh vừa vào cửa liền có hai người đàn ông tây trang màu đen đi tới.
"Minh nhị thiếu, người cùng Giang tiểu thư là tới kết hôn à? Xin theo chúng tôi, chúng tôi trợ giúp các anh làm thủ tục."
Minh Nhất Kỳ thay đổi mặt, Giang Nguyệt Đình không bao nhiêu biểu tình.
Ở trong xe Mậu Hinh quay đầu xem Minh Ý, viết trên vở: "Vì sao nhất định phải làm cho bọn họ kết hôn?" Kỳ thật Minh Nhất Kỳ và Giang Nguyệt Đình kết hôn hay không căn bản không có quan hệ gì với bọn họ.
"Không có lý do gì, từ giờ trở đi chỉ cần là việc Nhất Kỳ không muốn làm, anh liền cần phải để cho anh làm, như vậy mà thôi." Minh Ý thản nhiên nói.
Hinh Hinh mở to mắt, cực kỳ không thể tưởng tượng nhìn anh, thật sự không nghĩ tới đây là Minh Ý nói.
Chỉ chốc lát sau Minh Nhất Kỳ và Giang Nguyệt Đình ra, đã lấy giấy chứng nhận kết hôn.
" Các em về nhà đi, anh đã nói cùng ông nội, các em đã thuận lợi cầm giấy chứng nhận." Nói xong Minh Ý cầm ra điện thoại tới, "Tây Tử, gửi một bản thảo, Minh nhị thiếu và Nguyệt Đình đã lấy giấy chứng nhận, hôn lễ sẽ cử hành ở ngày 24 tháng 12."
Sắc mặt Minh Nhất Kỳ khó coi cực hạn, giấy chứng nhận kết hôn còn trong tay mình, vừa rồi anh là bị người "Chăm sóc " làm xong xuôi tất cả. Rõ ràng mình có chuẩn bị sẽ kết hôn cùng Giang Nguyệt Đình, thậm chí có lẽ là trước anh liền đồng ý hôn ước cùng Giang Nguyệt Đình, mà lúc này thực hiện hôn ước, trong lòng bàn tay anh đều đã phiếm mồ hôi.
Anh nhịn không được nhìn về phía Mậu Hinh, thấy Mậu Hinh không có biểu tình, lúc này thân phận cô là chị dâu mình, mà anh đã thật sự cưới Giang Nguyệt Đình. Anh hơi hơi giật mình, giống như cảm thấy được một giây này đặc biệt không chân thực, không chân thực đến nỗi trái tim anh đau đớn.
Bọn họ lên xe lại xuống xe, Minh Ý tại bọn họ không phản ứng lái đi xe rồi.
Minh Nhất Kỳ thiếu chút nữa xé nát giấy chứng nhận kết hôn, nhìn xe đi mất, anh quay đầu nhìn Giang Nguyệt Đình: "Hôm nay thật sự là khéo, em cư nhiên cầm hộ khẩu theo tới đây."
"Kỳ thật thời khắc em đều đã mang ở trên người, đại khái chờ đợi ngày này." Giang Nguyệt Đình nói xong nở nụ cười sâu xa.
Trên mặt Minh Nhất Kỳ lộ ra biểu tình chấn kinh, không khỏi nắm chặt quả đấm.
Vạn Quốc Bằng bị bắt tại trên cao tốc ra khỏi thành, ông bị mang xa cao tốc, Tạ Tam khóa ông ta tại một cái phòng cũ, chờ Minh Ý tới đây.
Minh Ý trực tiếp mang theo Mậu Hinh tới đây, Tạ Tam thấy Mậu Hinh lại vẫn hơi chút ngoài ý muốn, không nghĩ tới lão Đại sẽ mang cô tới.
"Người khác ở đâu?" Minh Ý hỏi.
"Tôi nhốt ở trong phòng." Tạ Tam nói.
Mậu Hinh cũng hoảng sợ, cô đương nhiên biết Minh Ý tìm Vạn Quốc Bằng và Cổ Bá, lại không nghĩ rằng anh sẽ mang mình tới. Cô đi theo sau lưng Minh Ý, vẫn vào gian phòng.
Trong khoảng thời gian này, Vạn Quốc Bằng bởi vì trốn đông trốn tây, tất cả cằm đều là râu ria, cả người cũng tiều tụy không chịu nổi. Thấy Minh Ý tiến vào, trên mặt lộ ra biểu tình sợ hãi.
"Vạn Tổng, ông làm như vậy thật sự là không phúc hậu." Minh Ý nói.
"Minh tổng, tôi....Tôi cũng là cùng đường không có biện pháp, hiện ở trong tay tôi không có một phân tiền, cho dù anh tóm tooi cũng không làm nên chuyện gì." Vạn Quốc Bằng nói.
" Tất cả sổ sách của ông tôi đã tra rõ ràng, danh nghĩa ông và phu nhân đương nhiên đã không có tài sản, nhưng là trên tài khoản cháu gái mười tám tuổi ở nước ngoài đã có gởi ngân hàng cao tới 3 triệu đôla, ông làm thế nào chứ?" Minh Ý lôi kéo Hinh Hinh ngồi vào trước mặt Vạn Quốc Bằng.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]