Chương trước
Chương sau
Editor: Quỳnh Nguyễn

"Anh nói rất đúng, tôi không tính toán công khai những thứ video clip này, nhưng là tôi cũng không tính toán cho anh dễ chịu." Hinh Hinh nói xong hung hăng đạp anh một cước, "Minh Nhất Kỳ, anh mới đúng người sống ở âm u, tôi sẽ không vẫn bị động."

Nói xong, cô ra phòng bệnh, vừa ra phòng bệnh liền nhìn đến Nhạc Vi.

Hinh Hinh sắc mặt lạnh lùng, coi như không thấy được từ bên người Nhạc Vi rời khỏi.

"Cô thật sự rất lợi hại, Minh nhị thiếu hao phí nhiều tâm tư nhiều như vậy cư nhiên đều đã không thương tổn tới cô." Nhạc Vi nói.

"Cô có ý gì?" Hinh Hinh thờ ơ nhìn người phụ nữ này.

"Cô không thấy tin tức mới nhất hôm nay sao? Cái truyền thông tuyên bố công khai tạ lỗi cô, công bố tin tức tuyên bố chưa đi qua kiểm chứng liền phát ra, tạo thành ảnh hưởng đối với danh dự Mậu kiểm sát trưởng, cho nên công khai giải thích cũng thanh bạch tất cả tin tức chẳng qua là nhất thời không căn cứ, cũng không có chứng cứ thực chất. Bọn họ chân thành xin lỗi cũng nguyện ý bồi thường tổn thất cô chịu được." Nhạc Vi nói.

Hôm nay cô ra ngoài còn không kịp xem tin tức, cho nên cũng không biết chuyện này.

"Vậy sao?" Hinh Hinh cũng không có quá nhiều vui sướng, truyền thông sẽ như vậy hẳn là Minh Ý làm áp lực cho truyền thông.

"Sau đó Luật Chính Tư cũng tuyên bố thông cáo, nói sự thật vụ án kiểm sát trưởng tiến hành phụ trách tới nay đều qua kiểm tra đối chiếu, chứng cứ có sức thuyết phục, cô công chính vô tư thực hiện chức trách, không có hành vi lợi dụng tư pháp. Mậu Hinh, rốt cuộc cô có bao nhiêu người giúp cô?" Nhạc Vi nhíu mày.

Hinh Hinh cười lạnh: "Người như cô vậy, đương nhiên không có khả năng biết, chỉ cần thân chính trực, sẽ không sợ bất luận cái gì chửi bới."

Nhạc Vi nhìn người phụ nữ này, lại nói: "Nghe nói gần đây cô và Minh Nhất Hạ cực kỳ thân mật! Thực khiến người ngoài ý nha!"

Hinh Hinh lạnh lùng liếc cô ta một cái, xoay người rời đi.

"Mậu Hinh, tôi thật sự hi vọng chúng ta hợp tác còn có hiệu." Nhạc Vi nói sau lưng cô.

Nghe nói như thế, Hinh Hinh giận từ tâm tới, quay đầu đi đến trước mặt Nhạc Vi: "Bên cạnh cô nói hợp tác cùng tôi, một bên giúp đỡ Minh Nhất Kỳ hại tôi, Nhạc Vi cô xem tôi là kẻ ngu sao? Tôi như thế nào lại vẫn khả năng hợp tác với cô."

" Tôi muốn đơn giản là danh cùng lợi mà thôi, hiện tại Minh nhị thiếu muốn kết hôn cùng Giang Nguyệt Đình, tôi đạt được gì đó từ trên người anh hữu hạn. Chỉ cần cô để cho Minh Ý cho tôi danh cùng lợi, tôi không ngại về sau một lòng công tác vì cô." Nhạc Vi nói.

Trên đời này, liền có phụ nữ như vậy, cô có thể thản nhiên không chút nào chột dạ phơi dã tâm đem chính mình ở trước mặt mọi người, người này là Nhạc Vi.

Mậu Hinh sẽ ngây ngốc tin tưởng Nhạc Vi sao? Cô đương nhiên sẽ không, cho nên hừ lạnh một tiếng liền đi rồi.

Vừa ra bệnh viện, cô liền nhận được Dương Tại Xuân điện thoại: "Kết thúc điều tra đối với em, thứ Hai tuần sau em có thể trở về đi làm rồi."

Hinh Hinh vừa sợ vừa vui: "Thật vậy chăng? Vậy thì tốt quá, cám ơn cô Dương kiểm."

" Thực ra tôi không làm cái gì? Em nên là cám ơn ông xã em, lần đó anh thanh bạch nổi lên tác dụng rất lớn." Dương Tại Xuân nói, "Lần đó thanh bạch đối với thân phận của con trai em cũng có giải thích tốt, viện kiểm sát không có hoài nghi nhân phẩm của em. Tổng hợp lại công tác trước kia của em, cho nên viện quyết định cho em đi làm, cũng không hy vọng mất đi kiểm sát trưởng ưu tú như vậy."

Tâm tình Mậu Hinh vui sướng khó có thể hình dung: "Dương kiểm yên tâm, về sau em sẽ làm việc cho giỏi."
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.