Chương trước
Chương sau
Editor: Quỳnh Nguyễn

Ban đêm Minh Nhất Sơn bị Minh Ý đưa đến Mông Ba Tát, Minh lão gia tử nhanh chóng nhận được tin tức, vì vợ Minh Văn Thức Minh nhị phu nhân chạy đến chỗ Minh Chí Côn náo loạn.

Con trai vừa trở về, đột nhiên gọi điện thoại chạy đến Mông Ba Tát loại địa phương chim không bay qua này. Nơi đó chiến loạn, xã hội đen hoành hành, có thể mất mạng bất cứ lúc nào. Chồng bà đã ngồi tù, con trai lại đột nhiên đi Mông Ba Tát, quả thực sắp lấy mạng bà.

Sắc mặt Minh Chí Côn rất khó nhìn, ông còn chưa rõ ràng chuyện này là chuyện gì xảy ra? Nhưng Minh Nhất Kỳ lại biết, cũng hơi hoảng, anh thật không ngờ anh cả nhanh như vậy đã biết hơn nữa đã sắp xếp nhanh chóng như thế.

Minh Ý bị Minh Chí Côn gọi về nhà, về đến nhà lão gia tử âm trầm ngồi trong phòng khách. Vợ chồng Minh Văn Hiên, Minh Nhất Kỳ ở đây.

"A Nhất, ông hỏi cháu, sao đột nhiên đưa Tiểu Sơn đến Mông Ba Tát?". Minh Chí Côn nói.

"Lời này hỏi A Kỳ thì tốt hơn.". Minh Ý nói.

"Anh, lời này có ý gì?". Trên mặt Minh Nhất Kỳ treo tươi cười.

"Nhất Kỳ, chừng nào thì em có liên hệ với đoàn lính đánh thuê tên Tử Thần rồi hả??". Minh Ý trực tiếp hỏi.

Minh Nhất Kỳ ngớ ra, chuyện này không thể công khai, anh cả vậy mà trực tiếp hỏi anh như vậy trước mặt ông nội, cha mẹ ruột.

Minh Chí Côn cũng hơi giật mình, không khỏi quay đầu nhìn về phía Minh Nhất Kỳ.

"Anh, em không biết anh đang nói gì?". Minh Nhất Kỳ cười có chút cứng ngắc.

"Đúng, con cả, con nói bậy bạ gì đó a? Cái gì lính đánh thuê, nói cũng không thể nói lung tung.". Thái độ Tống Mạn Vân với hai đứa con trai rõ ràng không giống nhau, nếu anh em cãi nhau, Tống Mạn Vân nhất định đứng bên con trai nhỏ.

"Ông nội, chuyện Mậu Hinh bị đuổi giết chắc ông biết rồi, bây giờ là vụ án lớn ở Tân Thị, cục cảnh sát thành lập Tổ Trọng Án điều tra, bởi vì người bị đuổi giết là kiểm sát trưởng. Vậy ông có biết, hung thủ là ai không?". Minh Ý hỏi.

"..." Sắc mặt Minh Chí Côn thay đổi, ông biết cháu trai nhỏ đang chơi đùa gì đó không thể lộ ra ánh sáng, nhưng không nghĩ tới anh sẽ bạo gan đi giết người.

"Mậu Hinh bị người giết có quan hệ gì với Minh gia chúng ta? Khẳng định là cô làm kiểm sát trưởng đắc tội nhiều người lắm.". Tống Mạn Vân nói.

"Đương nhiên có quan hệ với Minh gia.". Ánh mắt Minh Ý nhìn Minh Nhất Kỳ, "Lần này Nhất Sơn về nước, không biết làm thế nào thuê đội Tử Thần, tìm hai người lính đánh thuê đi giết Mậu Hinh. Vụ án này ầm ĩ cực kỳ lớn, cảnh sát muốn tra không khó chút nào.”.

"Hai người lính đánh thuê này trước đây là quân nhân xuất ngũ trong nước, cũng đều có cha có mẹ, chỉ cần điều tra thân phận, điều tra tình hình tài vụ bọn họ, điều tra nguồn tài chính đổ vào sẽ biết là ai thuê người giết người.". Minh Ý lại nhìn Minh Nhất Kỳ, "Mà tài chính cuối cùng bắt nguồn từ Nhất Sơn.".

Sắc mặt Minh Chí Côn xám trắng, nếu thật là như vậy vấn đề nghiêm trọng rồi.

"Tiểu tử Nhất Sơn kia xảy ra chuyện gì? Sao có thể thuê người giết người?". Tống Mạn Vân nói.

"Đúng, anh mới vừa tốt nghiệp đại học, theo lý căn bản không có cơ hội quen biết người của đoàn lính đánh thuê Tử Thần.". Minh Ý nói, "Ông nội, ông nói trong tình hình như vậy cháu có thể không đưa Nhất Sơn ra nước ngoài sao?".

"Cho dù muốn ra nước ngoài, cũng không cần đưa nó đến nơi như Mông Ba Tát vậy!". Minh Chí Côn nói.

"Điều khoản đưa phạm nhân ở nước ngoài về nước xét xử của Mông Ba Tát có vẻ nới lỏng, cũng sẽ không có người tìm ra anh, lại nói anh bị người hai câu ba lời cổ động đã chạy đi thuê sát thủ, không chịu khổ một chút, anh sẽ không nhớ được.". Minh Ý nói.

"Anh, lời anh không buông tha em, anh có chứng cứ gì chứng minh em xúi bẩy Tiểu Sơn đi thuê người giết người?". Minh Nhất Kỳ hỏi.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.