Tô Mộc ra khỏi sân diễn, lúc này mọi người mới hoàn hồn.
Liễu Yến vui mừng đi tới bên người Tô Mộc, nháy mắt ra hiệu, hạ nhỏ giọng nói: "Sao mình cảm thấy mấy tháng không gặp, diễn xuất của cậu tiến bộ không ít. Có phải cậu lén đi học thêm đúng không?"
Tô Mộc chỉ cười không đáp.
Phó đạo diễn rất hài lòng với màn thể hiện vừa rồi của Tô Mộc, nên cũng có chút chờ mong hai người còn lại có cho ông ta niềm vui bất ngờ tương tự hay không.
"Tiếp theo tới ai?"
Phó Hiểu và Lâm Ngọc Tĩnh lặng lẽ nhìn nhau, không ai muốn trở thành người thứ hai.
Có Tô Mộc với diễn xuất vượt xa người thường ở phía trước, người diễn ngay sau đó, trừ phi có thể tung ra diễn xuất áp qua cả cô, bằng không sẽ trở thành phông nền cho cô mất.
Phó đạo diễn thấy hai người đều đứng im tại chỗ: "Nếu đã như vậy thì để tôi gọi đi."
Dứt lời, ông ta đảo mắt nhìn hai người kia: "Cô lên đi."
Phó Hiểu kinh ngạc nhìn ông ta.
Phản ứng này của cô ta khiến phó đạo diễn nhướng mày: "Không muốn?"
Phó Hiểu lấy lại tinh thần, vội vã xua tay: "Không phải, không phải."
"Nếu không phải thì nhanh lên. Tôi còn nhiều việc phải làm lắm."
Thấy phó đạo diễn đã bất mãn, Phó Hiểu làm gì dám lề mề, bèn nhanh chóng đi vào sân. Lâm Ngọc Tĩnh ở bên không khỏi thở phào một hơi, thầm may mắn vì không phải mình.
Phó Hiểu cực kỳ muốn thể hiện, nhưng vừa đối mặt với ống quay là khuôn mặt cô ta đột
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-thieu-cung-chieu-co-vo-thien-hau/1253775/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.