Chương trước
Chương sau
Tiễn bước Phó trưởng ban Tổ chức Trung ương Mã Kiến Dân, tỉnh ủy Đông Sơn lập tức mời dự họp hội nghị thường vụ. Thứ nhất là Đông Phương Du vừa mới nhậm chức, cần gặp mặt với các Ủy viên thường vụ khác. Thứ hai là xem xét đơn xin từ chức dưỡng bệnh của Bí thư Thành ủy Lam Yên Hạ Thiên Nông.

Sau khi báo cáo của Hạ Thiên Nông gửi lên, An Tại Đào an bài Ban tổ chức cán bộ Tỉnh ủy Hạ Hầu Danh Húc, ra mặt tiến hành nói chuyện với Hạ Thiên Nông, xác định ông ta kiên định từ chức, sau đó Ban tổ chức cán bộ hình thành văn bản báo cáo, cùng trình lên hội nghị thường vụ Tỉnh ủy.

Là Bí thư Thành ủy của một vùng kinh tế duyên hải mạnh, là nhân vật số một quan trọng của một địa khu tỉnh Đông Sơn, Hạ Thiên Nông chức vụ thay đổi tất nhiên phải thông qua hội nghị thường vụ tỉnh ủy nghiên cứu.

Trước cuộc họp, Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật tỉnh Chu Giai đột nhiên nhận được điện thoại của cấp dưới. Sau khi nghe điện thoại xong, Chu Giai sắc mặt lập tức trở nên khó coi. Hóa ra, Ủy ban Kỷ luật tỉnh nhận được văn bản và điện thoại nặc danh tố cáo Bí thư Thành ủy Lam Yên Hạ Thiên Nông dùng người không khách quan, có hành vi vi phạm quy định

Vào thời khắc mấu chốt Hạ Thiên Nông lui về đột nhiên xuất hiện người tố cáo ông ấy. Điều này làm cho người ta cảm thấy hoang đường và cũng rất kỳ lạ.

Hạ Thiên Nông là cha vợ của An Tại Đào. Theo lý thì Chu Giai nên áp chế tin tức này. Nhưng Chu Giai cảm thấy chuyện này có chút không tầm thường. Bởi vậy, sau khi suy nghĩ mãi, ông ta quyết định trước tiên nói chuyện với An Tại Đào, lắng nghe một ít ý kiến của hắn.

Khoảng cách đến hội nghị thường vụ còn hơn nửa tiếng. Khi Chu Giai đến văn phòng An Tại Đào, Ủy viên thường vụ Đông Phương Du và Phó chủ tịch thường trực tỉnh Trần Sáng đang ở văn phòng An Tại Đào, nên bước chân có chút chần chừ. Nhưng An Tại Đào đã nhìn thấy ông, liền khoát tay nói:

- Chủ nhiệm Chu, vào đây, tôi đang cùng đồng chí Đông Phương và đồng chí Trần Sáng tán gẫu với nhau, ngài có muốn tiếp cận náo nhiệt không?

Trên thực tế, đây cũng không phải là nói chuyện phiếm, tán gẫu gì, mà là An Tại Đào cố ý nói vậy. Hắn gọi Đông Phương Du và Trần Sáng vào phòng làm việc của mình, lấy ý kiến hai người, nhưng cũng đồng thời truyền đạt một tin tức ám chỉ nào đó. Hắn không hy vọng, hai vị Ủy viên thường vụ, Phó chủ tịch tỉnh bởi vì nghi kỵ mà sinh ra mâu thuẫn, khiến cho chính quyền tỉnh Đông Sơn dao động.

Lúc này, hắn đang toàn lực nắm trong tay cục diện tỉnh Đông Sơn, UBND tỉnh phải duy trì ổn định và tuyệt đối không xảy ra sai sót nhầm lẫn. Mà Chủ tịch tỉnh Hám Tân Dân đã có quyết định đi, nên không còn lòng dạ nào quản lý sự vụ của UBND tỉnh, quyền to trên cơ bản đều nằm trong tay Trần Sáng. Hiện tại trung ương lại bổ nhiệm Đông Phương Du làm Ủy viên thường vụ, Phó chủ tịch tỉnh. Hai người một khi có sự tranh chấp về quyền lực, tất sẽ khiến cho tình thế của UBND tỉnh rung chuyển. Đây là điều mà An Tại Đào không muốn thấy.

Nhưng, kỳ thật thì hắn chỉ là buồn lo vô cớ, hoặc có thể nói là có chút quá mẫn cảm. Trần Sáng là một người rất cẩn thận, chặt chẽ. An Tại Đào đã bỏ qua một bước, trực tiếp trở thành người cầm lái cho Tỉnh ủy Đông Sơn, địa vị chính trị đều đã nhấc tới một độ cao tương đối. Trung ương phái ông xuống cùng một bộ máy với An Tại Đào, tâm tính của ông ta sớm đã có quyết định.

Đừng nhìn ông ta bình thường không nói gì, cũng không quá mức công khai lên giọng ủng hộ An Tại Đào. Nhưng nếu đã tới thời khắc mấu chốt, Trần Sáng nhất định sẽ đứng về phía An Tại Đào.

Bởi vì "phủ định" An Tại Đào chính là "phủ định" ông ta. Điều này Trần Sáng trong lòng biết rất rõ ràng, và An Tại Đào cũng vậy.

Về phần Đông Phương Du, thì càng không cần phải nói. Cô tuyệt đối sẽ không trong thời khắc đặc biệt và mấu chốt này mà chống lại An Tại Đào. Cho dù bản thân mình có chút ủy khuất, cô quả quyết cũng sẽ không vì chuyện đại sự mà phạm phải sai lầm nào. Sau khi lãnh đạo Ban tổ chức trung ương tiến hành nói chuyện, cô liền âm thầm có chủ ý cho mình, lần này tiến vào bộ máy Tỉnh ủy, nhất định sẽ chia sẻ áp lực với An Tại Đào.

Chu Giai do dự một chút, cười ngồi xuống, tùy ý nói chuyện tào lao với An Tại Đào, Đông Phương Du và Trần Sáng, nhưng ánh mắt rõ ràng là có chút lóe ra. An Tại Đào thấy vậy biết rằng trong lòng ông ta đang có việc, mà Đông Phương Du và Trần Sáng cũng rất nhanh có phản ứng, cũng liền đứng dậy, hướng An Tại Đào chào ra ngoài.

Cửa phòng An Tại Đào vốn mở ra, Chu Giai liền đứng dậy đóng cửa, sau đó đứng trước bàn làm việc của An Tại Đào, nhỏ giọng nói:

- Đồng chí Tại Đào, có tình huống bất ngờ xuất hiện, tôi muốn thông báo lại với cậu.

An Tại Đào ngẩn ra, chợt cười nói:

- Chủ nhiệm Chu, khách sáo làm gì. Mau ngồi xuống nói chuyện. Có chuyện gì thì cứ nói thẳng.

Chu Giai thở dài, cũng không ngồi xuống, nhỏ giọng nói tiếp:

- Đồng chí Tại Đào, Ủy ban Kỷ luật tỉnh nhận được thư nặc danh tố cáo, tố cáo Bí thư Thành ủy Lam Yên Hạ Thiên Nông dùng người không khách quan, có hành vi vi phạm quy định đề bạt cán bộ, đồng thời còn tồn tại vấn đề về kinh tế. Cậu xem…

An Tại Đào đầu tiên là giật mình kinh hãi, chợt phẫn nộ vỗ bàn, trầm giọng nói:

- Bịa đặt! Hoàn toàn là bịa đặt! Tố cáo về chuyện khác thì còn được, không ngờ lại có người tố cáo ông ấy về kinh tế? Hạ gia còn thiếu tiền sao? Đúng là vô tình vô nghĩa mà!

Sự việc liên quan đến cha vợ, nên An Tại Đào cảm xúc ít nhiều có chút không khống chế được. Chu Giai biết cảm xúc phẫn nộ của An Tại Đào, cười khổ đứng yên, không nói gì nữa.

Trầm ngâm một hồi, An Tại Đào chậm rãi ngồi trở lại, thở phào một cái, bình ổn lại cảm xúc kích động của mình.

- Chủ nhiệm Chu, khi Hạ Thiên Nông gửi văn bản từ chức, có người phát sinh từ việc không đâu, rắp tâm làm hại. Tuy nhiên, cứ dựa theo quy định của Ủy ban Kỷ luật, dựa theo yêu cầu của quốc pháp, đã có người tố cáo thì phải điều tra, không thể bởi vì Hạ Thiên Nông là người thân của tôi mà bỏ qua được.

An Tại Đào đột nhiên phất tay, sắc mặt âm trầm. Mặc dù hắn đã kiềm chế, bình ổn tâm trạng, nhưng rõ ràng là bị sự kiện này chọc giận.

Ngoài mặt thì sau lưng Hạ Thiên Nông đâm một con dao nhỏ, nhưng trên thực tế là đâm tới An Tại Đào. Cú đâm này không phải nhằm vào Hạ Thiên Nông mà là An Tại Đào.

Hắn gần như có thể đoán ra phía sau màn độc thủ kia là ai. Đương nhiên, cũng chỉ có người đó mới có khả năng, có năng lực thao tác người của thành phố Lam Yên đâm một dao sau lưng Hạ Thiên Nông. Bởi vì, người này nhiều năm trước đã từng đảm nhiệm qua chức Bí thư Thành ủy Lam Yên.

Loại chuyện này đã chạm đến điểm mấu chốt. Hạ Thiên Nông đối nhân xử thế rất khiêm tốn, làm quan cũng vậy, có thể nói là người ít nhiều có chút chặt chẽ, cẩn thận. Người khác không biết, nhưng An Tại Đào biết rõ, cha vợ của hắn không phải là hạng người như thế. Ông không phải là hạng người lộng quyền, bạo ngược, cũng không phải là hạng người tham lam. Hơn nữa, con gái của ông Hạ Hiểu Tuyết là một nữ tỷ phú. Ông ấy như thế nào vì một chút lợi ích mà bán đi lương tâm chính trị của mình. Không có khả năng đó!

Kỳ thật, An Tại Đào trong lòng cũng hiểu được, ý đồ phía sau màn độc thủ này chỉ là quấy nước lên cho đục, rồi sau đó đục nước béo cò. Không ai có thể cam đoan mình trong sạch, mỗi một sự kiện đều có thể chu đáo, không vi phạm quy định. Nếu Ủy ban Kỷ luật muốn tra ra người nào, không có vấn đề thì cũng tra cho có vấn đề. Đây là điều khẳng định.

Chu Giai cười khổ nói:

- Đồng chí Tại Đào, cậu đừng tức giận, ý kiến cá nhân tôi là, đối với loại chuyện này có thể bỏ mặc đi. Tôi sẽ nói với cấp dưới, đem chuyện này áp chế. Dù sao, lão Hạ ở Lam Yên cũng đã gửi đơn từ chức. Ông ta rời khỏi chức vụ thì cũng là chuyện lớn biến thành chuyện nhỏ, chuyện nhỏ coi như không.

An Tại Đào thản nhiên cười:

- Chủ nhiệm Chu, không thể giải quyết được chuyện gì đâu. Nhất định phải điều tra cho ra. Nếu tôi không ở vị trí này, thì chuyện kia không nói, nặc danh tố cáo một năm không biết có bao nhiêu người. Nếu đồng chí ở Ủy ban Kỷ luật cứ mỗi một sự việc đều phải điều tra thì làm sao mà có nhiều tinh lực và thời gian như vậy. Nhưng Chủ nhiệm Chu, tôi hiện tại ngồi ở vị trí này, đã có người rắp tâm muốn đục nước béo cò, khẳng định là còn có thể bắn ngược. Có lần đầu tiên thì sẽ có lần thứ hai. Và còn có người sẽ nói tôi chủ trì công tác tỉnh ủy lại lo việc riêng tư, khiến kẻ cười người chê.

- Cứ điều tra đi. Ngài hãy an bài một chút, nói chuyện với đồng chí ở Ủy ban Kỷ luật, chuẩn bị thành lập một tổ điều tra đến Lam Yên, điều tra chứng thực tình huống tố cáo. Thanh giả tự thanh! Tôi tin tưởng đồng chí Hạ Thiên Nông không có vấn đề gì thì còn sợ tra sao? Che che, giấu giấu ngược lại sẽ làm cho nhiều người hoài nghi hơn.

An Tại Đào khoát tay nói:

- Chủ nhiệm Chu, không cần ngại mặt mũi của tôi. Vương tử phạm pháp thì đồng tội với thường dân. Nếu đồng chí Hạ Thiên Nông tra ra vấn đề gì thì tôi là người thứ nhất giơ tay đồng ý xử lý ông ấy.

Hội nghị thường vụ!

An Tại Đào là người cuối cùng bước vào phòng họp, sắc mặt rất bình tĩnh. Hắn bước đến vị trí đã định của mình, sau đó nhẹ nhàng gật đầu ra hiệu với Hám Tân Dân, rồi cầm micro, cất cao giọng nói:

- Các đồng chí, chúng ta bắt đầu cuộc họp. Hội nghị thường vụ hôm nay, đầu tiên là họp mặt. Trung ương đối với bộ máy Tỉnh ủy Đông Sơn có sự điều chỉnh, chúng ta kiên quyết ủng hộ. Trung ương bổ nhiệm đồng chí Đông Phương Du tiến vào bộ máy Tỉnh ủy, chúng ta cũng kiên quyết ủng hộ.

- Đồng chí Đông Phương chính trị kiên định, tác phong công tác cứng rắn, tố chất tổng hợp cao. Trung ương bổ nhiệm cô đến Tỉnh ủy công tác, là làm phong phú thêm bộ máy lực lượng của chúng ta, đồng thời hỗ trợ cho công tác của tôi sắp đến. Chúng ta hãy vỗ tay hoan nghênh một chút, hoan nghênh đồng chí Đông Phương Du gia nhập đội ngũ với chúng ta. Hy vọng đồng chí Đông Phương Du ở cương vị công tác mới sẽ tiếp tục cố gắng, không phụ lòng trung ương phó thác, không phụ lòng cán bộ quần chúng của toàn bộ tỉnh đã kỳ vọng.

An Tại Đào vỗ tay đầu tiên, mọi người cũng bắt đầu vỗ tay theo.

Đông Phương Du mỉm cười đứng dậy, hướng mọi người hạ thấp người cúi chào, sau đó đơn giản phát biểu vài câu, xem như cảm nghĩ khi nhậm chức.

- Được rồi, hội nghị hôm nay có hai nội dung. Thứ nhất, Trưởng ban Tổ chức cán bộ Tỉnh ủy sẽ thông báo đơn xin từ chức của Bí thư Thành ủy Lam Yên đồng chí Hạ Thiên Nông. Thứ hai, là do Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật tỉnh Trưởng ban Chu thông báo sự kiện có người nặc danh tố cáo.

An Tại Đào khoát tay, hướng nhìn qua Hạ Hầu Danh Húc.

Hạ Hầu Danh Húc ho khan hai tiếng, tiếp nhận micro:

- Kính thưa các vị, hai ngày trước, Bí thư Thành ủy Lam Yên đồng chí Hạ Thiên Nông đã gửi thư xin từ chức để dưỡng bệnh. Tôi và Phó bí thư An Tại Đào đã trao đổi, quyết định đem chuyện này ra thảo luận ở hội nghị thường vụ, để lắng nghe một chút ý kiến của mọi người.

Hạ Hầu Danh Húc dứt lời, Hám Tân Dân lập tức hướng An Tại Đào tỏ vẻ thiện ý, khẽ mỉm cười nói:

- Đồng chí Hạ Thiên Nông ở Lam Yên tôi cũng có biết. Đồng chí này tác phong điềm đạm, làm việc vững chãi, chắc chắn, trình độ lý luận cao. Ở Lam Yên mấy năm nay có thể nói là dốc hết tâm huyết, vì kinh tế phát triển xã hội ở Lam Yên mà làm ra cống hiến thật lớn. Đối với một cán bộ lão thành công tác vì Đảng vì dân mấy chục năm qua như vậy, tôi đề nghị Tỉnh ủy và cán bộ bộ môn tận lực giữ lại. Dù sao, có một cán bộ như vậy trấn giữ một phương thì chúng ta cũng yên tâm hơn.

- Đương nhiên, nếu tình trạng sức khỏe của đồng chí Hạ Thiên Nông không thể tiếp tục công tác thì chúng ta nên tôn trọng sự lựa chọn của đồng chí ấy, mau chóng phê duyệt để đồng chí Hạ Thiên Nông tạm rời cương vị công tác để dưỡng bệnh.

- Tôi đồng ý!

Trần Sáng giơ tay cười nói:

- Tuy rằng tôi với đồng chí này cũng không hiểu biết nhiều lắm, nhưng làm ở Tỉnh ủy, chúng ta phải biết quan tâm và trân trọng những đồng chí lão thành đã vì công việc mà có những cống hiến to lớn như đồng chí Hạ Thiên Nông.

Chủ nhiệm Ủy ban Chính trị Pháp luật Chu Hoành Vĩ cũng gật đầu:

- Tôi cũng đồng ý. Tuy nhiên, tôi đề nghị Tỉnh ủy trước khi xác định được tân Bí thư Thành ủy tiếp theo cho Lam Yên thì đồng chí Hạ Thiên Nông phải tạm thời ở lại làm, tránh cho cục diện Lam Yên xuất hiện những nhân tố không ổn định. Truyện Tiên Hiệp - Truyện FULL

Một vài Ủy viên thường vụ đều tỏ thái độ đồng ý. Hạ Thiên Nông đối nhân xử thế ôn hòa, danh tiếng rất tốt. Một đồng chí lão thành tạm rời cương vị công tác dưỡng bệnh, là lãnh đạo cao tầng Tỉnh ủy, bọn họ quả quyết không cần phải ngăn trở. Hơn nữa, Hạ Thiên Nông là cha vợ của An Tại Đào, mọi người đều biết hành động này của Hạ Thiên Nông hẳn là đã trải qua sự đồng ý của An Tại Đào. Cho nên ít nhiều đều nể mặt hắn.

Trong chuyện này, tất cả mọi người là thuận nước đẩy thuyền. Ngay cả một số Ủy viên thường vụ quan hệ tốt với Ma Minh Lương như Phó bí thư Tỉnh ủy Tôn Gia Ung, Trưởng ban Tuyên giáo Tỉnh ủy Mạnh Kế Vũ cũng đều tán thành.

Chỉ có Ma Minh Lương là nói:

- Tôi cũng không có ý kiến. Nhưng có một chút nhấn mạnh là, Lam Yên là thành phố cấp địa quan trọng của tỉnh. Trước khi Bí thư Thành ủy rời đi phải tiến hành kiểm toán tài chính. Đây là yêu cầu, mong đồng chí Hạ Thiên Nông trân trọng và giữ vững.

Ma Minh Lương ý tại ngôn ngoại rất rõ ràng. Một Bí thư Thành ủy quyền cao chức trọng vì sao lại chủ động đề xuất từ chức chứ? Trong quan trường, chỉ có tranh chức, chứ không nghe nói ai chủ động từ chức cả. Nhất là với cương vị nhân vật số một của một thành phố cấp địa quan trọng. Điều này hẳn còn mang ý nghĩa nào khác.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.