Chương trước
Chương sau
Trong tiếng vỗ tay như sấm dậy, An Tại Đào bước xuống đài bắt tay mọi người nói lời cám ơn. Tuy trên mặt Tống Nghênh Xuân đầy vẻ tươi cười nhưng vẫn không che được sự miễn cưỡng và ánh mắt u ám.

An Tại Đào vờ như không thấy, cũng mỉm cười bắt tay Tống Nghênh Xuân.

Tống Nghênh Xuân mỉm cười:

-Chúc mừng đồng chí An Tại Đào. Hy vọng đồng chí công tác ở cương vị mới tiếp tục cố gắng vì công tác Đảng, công tâm đối nhân xử thế, không phụ lòng tin yêu của lãnh đạo Tỉnh ủy.

An Tại Đào cũng mỉm cười:

-Cám ơn Bí thư Tống.

An Tại Đào buông tay Tống Nghênh Xuân, bước đến trước mặt Đông Phương Du, mỉm cười bắt tay cô, theo bản năng hơi vuốt ve một chút, còn trong mắt đối phương thì hơi đỏ và mờ hơi nước

-Có thời gian thì về thăm thành phố. Nguồn: truyentop.net

Đông Phương Du nhẹ thở dài, khẽ nói:

-Phải chú ý giữ gìn sức khỏe.

An Tại Đào cũng chỉ cười, không nói gì thêm, nhưng Đông Phương Du lại đọc được trong mắt hắn sự kiên định rõ ràng.

Vì lãnh đạo chủ chốt của Tỉnh ủy yêu cầu An Tại Đào phải đến nhận chức ngay nên An Tại Đào phải hoàn thành việc chia tay trong tối nay, sáng mai rời Phòng Sơn đi nhậm chức.

Thời kỳ đặc thù, giải quyết sự việc một cách đặc biệt, trong thời gian ngắn nhất, Ban Tổ chức cán bộ Thành ủy đã làm xong tất cả các thủ tục rời chức của An Tại Đào, đồng thời Ban Tổ chức cán bộ Thành ủy và Ủy ban nhân dân thành phố cũng truyền đạt mệnh lệnh bổ nhiệm. Bổ nhiệm An Tại Đào và đề cử Lý Kiệt tiếp nhận chức vụ Bí thư Đảng ủy, Chủ tịch Hội đồng quản trị kiêm Tổng giám đốc tập đoàn Năng Nguyên.

Tuy không qua lại với An Tại Đào, nhưng nhân vật số một của một công ty, dù là một công ty trực thuộc Ủy ban nhân dân thành phố, cũng không lọt vào mắt của Bí thư Thành ủy Tống Nghênh Xuân. Vì thế, việc Lý Kiệt nhậm chức Tống Nghênh Xuân cũng không hỏi đến. Đông Phương Du chỉ cần ký duyệt, đã bỏ qua được rất nhiều trình tự không cần thiết. Trong nháy mắt, Lý Kiệt đã từ súng bắn chim thành pháo, từ cấp phó huyện lắc người một cái đã thành cấp Cục trưởng được quản lý bởi Ban Tổ chức cán bộ Thành ủy. Vì Lý Kiệt làm nhân vật số một trong tập đoàn công ty của nhà nước, thật ra cũng có tư cách "giao lưu" với các cán bộ ban ngành cấp cục huyện. Tư cách này đối với Lý Kiệt mà nói, vô cùng quan trọng.

Bước tới một bước, dù cho tương lai chính trị không có tiền đồ thì làm nhân vật số một trong một tập đoàn, lợi ích kinh tế của anh ta cũng khấm khá.

Thật ra, nửa năm trước, Lý Kiệt làm Bí thư Đảng ủy kiêm Tổng giám đốc tập đoàn công ty rượu Quy Ninh. Tuy mới là một cán bộ cấp trưởng phòng, nhưng trong nửa năm, từ trưởng phòng vượt qua phó huyện, vượt qua ngưỡng cửa trưởng huyện thế này, e cũng đã là tốc độ leo thang trước nay chưa từng có.

Nếu không phải vì có An Tại Đào, nếu không phải vì giải quyết trong thời kỳ đặc biệt, không ai chú ý đến chi tiết lên chức này của Lý Kiệt, chỉ sợ rằng Lý Kiệt sẽ vấp phải sự phản đối của một ít lãnh đạo thành phố.

Hơi 6 giờ tối, Lý Kiệt và Tôn Chấn Lâm đồng thời nhận được điện thoại của An Tại Đào. Hơn 7 giờ rưỡi tối, tại phòng họp trung tâm của công ty, mở cuộc họp thành viên bộ máy tham gia cổ phần, các cán bộ trung tầng trở lên.

Cuộc họp khẩn cấp, các thành viên bộ máy công ty không kịp trở tay, công ty phải khẩn cấp bố trí lãnh đạo các phòng ban liên quan đến Ngân hàng Công thương lên thành phố. Không ai ngờ rằng An Tại Đào lại gấp như vậy, mà càng không ngờ lại là hôm nay.

Gần 7 giờ, An Tại Đào và Vương Lập, phó Trưởng Ban Tổ chức cán bộ Thành ủy cùng với một phó trưởng phòng nữa chạy tới công ty. Vương lập tìm Lý Kiệt để tiến hành các công việc như thường lệ.

An Tại Đào đi để mình tiếp nhận chức vụ số một ở công ty Năng Nguyên Phòng Sơn, Lý Kiệt cũng đã biết. Nhưng khi thật sự được bổ nhiệm, anh ta vẫn có chút bàng hoàng. Không ngờ An Tại Đào phải đi. Đi rất đột ngột, trước đó không chuẩn bị gì cả.

Trong phòng họp tiếng người ồn ào, nhưng cũng có nhiều người im lặng ngồi một góc, không nói chuyện với ai.

7 giờ 30, cửa nhỏ của phòng họp mở ra. An Tại Đào đi đầu, theo sau là phó trưởng Ban Tổ chức cán bộ Thành ủy Vương Lập cùng với vài cán bộ khác của Ban Tổ chức cán bộ, cuối cùng mới đến Lý Kiệt.

Bộ máy thành viên công ty ngồi cùng với vài nhân vật trong công ty, ngồi cùng hàng dưới đài Chủ tịch. Theo thần sắc của An Tại Đào và các lãnh đạo trong Ban Tổ chức cán bộ, mọi người cũng mơ hồ đoán được một ít, nhưng cũng không dám xác định.

Trên đài Chủ tịch, chỉ có An Tại Đào và Vương Lập ngồi. An Tại Đào hiện đã là phó Chủ nhiệm văn phòng Tỉnh ủy danh chánh ngôn thuận, quyền cao chức trọng, phó Chủ nhiệm thường trực giám sát chống tiêu cực tổ lãnh đạo văn phòng, cấp bậc cách Vương Lập khá xa, không cần khách sáo với y, cứ ngồi vào trước, Vương Lập mới mỉm cười ngồi xuống bên cạnh.

Các cán bộ khác trong Ban Tổ chức cán bộ cấp bậc kém quá xa, căn bản không dám lên ngồi trên đài Chủ tịch, bèn ngồi ngay ngắn với Lý Kiệt ở phía dưới.

Các thành viên bộ máy công ty Năng Nguyên Phòng Sơn cũng không xa lạ gì Vương Lập. Rất ít cán bộ trong Ban Tổ chức cán bộ mà các cán bộ phía dưới không biết. Thấy Vương Lập mỉm cười đầy nịnh bợ, còn An Tại Đào thì theo bản năng ngồi vào ghế trước, động tác tự nhiên rất nhỏ này khiến mọi người giật mình.

Dù cho An Tại Đào là trợ lý Chủ tịch thành phố nhưng cũng chỉ là một chức ảo, không có thực. Vương Lập làm phó Trưởng Ban Tổ chức cán bộ, không cần bợ nịnh như vậy với hắn. Hay là An Tại Đào được đề bạt làm phó Chủ tịch thành phố?

Dưới đài, phó giám đốc, phó Bí thư Lý Nhân Quý cũng không khỏi giật mình, nhìn kỹ An Tại Đào đang bình tĩnh ngồi trên đài Chủ tịch kia, dường như muốn tìm kiếm manh mối từ nét mặt hắn.

-Được rồi, các đồng chí, im lặng, chúng ta họp. Tối nay, đột nhiên triệu tập mọi người đến đây, mời đồng chí Vương lập, phó Trưởng Ban Tổ chức cán bộ Thành ủy đọc quyết định điều chỉnh bộ máy lãnh đạo công ty.

An Tại Đào khẽ mỉm cười, nói lớn.

Trong tiếng vỗ tay nhiệt liệt, Vương Lập hơi cúi người:

-Sau đây tôi xin tuyên bố quyết định của Thành ủy và Ủy ban nhân dân thành phố về việc bổ nhiệm và miễn nhiệm điều chỉnh lãnh đạo công ty Năng Nguyên Phòng Sơn. Thành ủy quyết định miễn các chức vụ Bí thư Đảng ủy tập đoàn Năng Nguyên Phòng Sơn, Chủ tịch thành phố sau khi nghiên cứu quyết định miễn chức Trợ lý Chủ tịch thành phố, chức Tổng giám đốc tập đoàn Năng Nguyên Phòng Sơn, đề nghị tập đoàn Năng Nguyên Phòng Sơn họp Ban giám đốc, miễn trừ chức vụ Chủ tịch Hội đồng quản trị của đồng chí An Tại Đào.

Vương Lập vừa dứt lời, dưới đài "ồ" lên một tiếng, âm thanh bàn tán xôn xao.

Không ngờ An Tại Đào lại bị miễn chức. Vì sao? Rất nhiều cán bộ trung tầng trong công ty ngồi đoán mò nhìn vẻ mặt An Tại Đào, trong lòng khá kích động.

Nói thật, nếu không có An Tại Đào, chắc chắn sẽ không có tập đoàn Năng Nguyên Phòng Sơn hôm nay. Các cán bộ đang ngồi đó, sở dĩ còn có một cuộc sống sung túc thoải mái, đều nhờ An Tại Đào cả.

Dù sao, đối với tập đoàn Năng Nguyên Phòng Sơn, An Tại Đào có công rất lớn. Còn đối với cán bộ công nhân viên chức ở Năng Nguyên Phòng Sơn, đại đa số mọi người đều cảm kích An Tại Đào.

Sau khi nói xong, Vương Lập cố ý dừng một chút, nghiêng đầu nhìn An Tại Đào cười nói:

-Chủ nhiệm An, xem ra anh bị Tỉnh ủy điều đi, các đồng chí trong công ty còn luyến tiếc.

An Tại Đào mỉm cười không nói.

Vương Lập lại hắng giọng, trầm giọng nói:

-Bổ nhiệm đồng chí Lý Kiệt, phó Bí thư Đảng ủy, phó Tổng giám đốc công ty Năng Nguyên Phòng Sơn làm Bí thư Đảng ủy, Tổng giám đốc công ty, kiêm Chủ tịch Hội đồng quản trị.

Việc miễn nhiệm An Tại Đào, Lý Kiệt nhậm chức cũng không ngoài dự kiến của mọi người. Lý Kiệt gần như là người nối nghiệp của An Tại Đào. Gần đây An Tại Đào để Lý Kiệt chủ trì rất nhiều công tác, trong lòng mọi người cũng đã sớm đoán được.

Vương Lập mỉm cười:

-Các đồng chí, sau đây tôi có vài câu có liên quan đến Chủ nhiệm An.

Vương Lập chỉ An Tại Đào:

-Chiều nay, Ban Tổ chức cán bộ Tỉnh ủy vừa mới đọc tuyên bố bổ nhiệm khẩn cấp của Bộ trưởng. Tỉnh ủy bổ nhiệm đồng chí An Tại Đào làm phó Chủ nhiệm văn phòng tỉnh ủy, chủ trì công tác phó chủ nhiệm tổ lãnh đạo giám sát chống tiêu cực. Xin mọi người nhiệt liệt vỗ tay, chúc mừng Chủ nhiệm An lên vị trí mới.

Phó Chủ nhiệm văn phòng Tỉnh ủy, chủ trì thường trực tổ lãnh đạo giám sát chống tiêu cực! Các thành viên trong bộ máy công ty Năng Nguyên Phòng Sơn hít sâu một hơi, thầm nghĩ "thật hoành tráng"! Một phó chủ nhiệm văn phòng tỉnh ủy có chức có quyền còn lợi hại hơn cả một phó chủ tịch thành phố Phòng Sơn, còn giám sát chống tiêu cực trong khảo hạch cán bộ toàn tỉnh chẳng khác nào nắm Thượng phương bảo kiếm trong tay.

Tiếng vỗ tay như sấm chợt vang lên, trong ánh mắt hâm mộ và kính sợ của mọi người, An Tại Đào đứng dậy, cúi chào.

-Các đồng chí, hôm nay ngồi ở đây, tâm tư của tôi vô cùng phức tạp. Tuy thời gian tôi làm ở công ty còn chưa đến một năm, nhưng đối với tôi mà nói, giai đoạn công tác ở công ty này chính là dấu ấn không thể xóa nhòa. Tôi không thể quên, trong khoảng thời gian này, tôi cùng mọi người cùng cố gắng làm việc, phấn đấu gian khổ. Chúng ta đem một doanh nghiệp nhà nước sắp đóng cửa, thông qua việc thay đổi cơ cấu, tạo ra tăng trưởng. Tạo ra một công ty tập đoàn Năng Nguyên lớn mạnh, sản xuất than khí ga, sản xuất quá trình đốt cháy, nhiệt lượng thừa thì phát điện, cung ứng ga, khai thác bất động sản, quản lý và phát triển sự ngiệp cộng đồng…

-Tôi cũng rất tiếc phải rời khỏi công ty. Tôi vốn đang định ở lại công ty làm việc, tranh thủ đưa Năng Nguyên Phòng Sơn ra thị trường, thực hiện ý nguyện quy hoạch ban đầu của công ty chúng ta. Nhưng tôi là cán bộ của Ban Tổ chức cán bộ Thành ủy, tất cả phải phục tùng tổ chức.

-Dù thay đổi cương vị, công tác có điều chỉnh, nhưng tình cảm của tôi với Năng Nguyên Phòng Sơn không thay đổi. Sau này, hy vọng mọi người hết sức ủng hộ công tác của đồng chí Lý Kiệt, trên dưới đồng lòng, hăng hái công tác, cùng một mục tiêu cho tương lai của Năng Nguyên Phòng Sơn tốt đẹp hơn. Được rồi, tôi đã nói xong. Lúc này, công tác khẩn cấp, tôi lập tức phải lên tỉnh nhận chức, tôi mời đồng chí Lý Kiệt lên chủ trì hội nghị.

An Tại Đào nói xong, trong tiếng vỗ tay như sấm dậy, bắt tay với Vương Lập và Lý Kiệt, sau đó lần lượt bắt tay tất cả các thành viên bộ máy, lại bắt tay các cán bộ trung tầng đứng phía trước, sau đó mới cười, vẫy tay với mọi người, sải bước ra khỏi hội trường.

Vương Lập và Lý Kiệt cùng các thành viên trong bộ máy đều tiễn chân.

Bành Quân ngồi ở vị trí lái phụ, Hoàng Thao lái xe, chạy về nhà của An Tại Đào ở thành phố. Đêm nay An Tại Đào phải thu dọn mấy thứ, sáng mai rời khỏi Phòng Sơn. Dù sao, trong thời gian dài sắp tới, hắn cũng không thể quay lại Phòng Sơn.

Hoàng Thao cũng vậy, Bành Quân cũng vậy, vẻ mặt hai người rất trầm ngâm. An Tại Đào đột nhiên bị chuyển đi, người cảm thấy bất an nhất là họ.

Lãnh đạo đi rồi, chúng ta phải làm sao bây giờ

Vì sự việc đột ngột, An Tại Đào chưa kịp nói chuyện với Hoàng Thao và Bành Quân. Ngồi trong xe chính là cơ hội tốt.

An Tại Đào đắn đo một chút, cười nói:

-Anh Hoàng, Bành Quân, chuyện quá đột ngột, tôi cũng mới biết lúc trưa nay. Thế này đi, tôi nghĩ về công việc của hai người, tạm thời hai người cứ ở lại tập đoàn Năng Nguyên Phòng Sơn, trực thuộc Ủy ban nhân dân thành phố. Tôi sẽ nói chuyện với phó Chủ tịch thành phố Lãnh, cho cô ấy chiếu cố một chút.

-Tôi lên tỉnh nhiều nhất là một năm sẽ quay về. Hai người cứ ở lại tập đoàn Năng Nguyên Phòng Sơn. Bành Quân làm Chủ nhiệm ban đối ngoại. Hoàng Thao, anh tạm thời làm tài xế cho Tổng giám đốc Lý, hay là người khác lái cũng được, anh cứ được hưởng đãi ngộ của cán bộ trung tầng, tôi đã nói với Lý Kiệt rồi.

-Hai người yên tâm, nhiều nhất là một năm, tôi sẽ trở về. Nếu tôi không quay lại, cũng sẽ sắp xếp cho hai người một cương vị thích hợp. Hai người đã phục vụ tôi nhiều năm, tôi hiểu rõ chứ. Tôi tiếp xúc nhiều với hai người, tin rằng hai người cũng hiểu được tính cách của tôi.

Vào nhà, tuy nhà không sáng đèn, nhưng An Tại Đào vẫn cảm giác được Lãnh Mai.

Trong bóng đêm, một bóng dáng yểu điệu nồng nàn lướt tới. Hai người ôm hôn nồng nhiệt một phen. Sau lúc triền miên, Lãnh Mai đỏ mặt mặc quần áo vào, bắt đầu thu dọn vật dụng cho An Tại Đào.

-Đúng rồi Tiểu Đào, anh đi tỉnh rồi ở đâu? Có phòng ở chưa?

Lãnh Mai vừa sắp đồ đạc cho hắn vừa hỏi nhỏ.

An Tại Đào mỉm cười:

-Xem tình hình đã. Nếu không xong thì anh tạm thời ở nhà khách.

Lãnh Mai nhíu mày:

-Ở nhà khách bất tiện lắm. Nếu không thì cứ thuê nhà trọ đi. Thiên Nam có rất nhiều nhà trọ cho người độc thân, điều kiện cũng khá tốt.

An Tại Đào trầm ngâm:

-Để tính sau. Sáng mai anh tự lái xe lên Tỉnh ủy trước, xem tình hình rối quyết định sau.

7h sáng ngày 30 tháng 4, An Tại Đào tự mình lái xe rời khỏi Phòng Sơn, trên đường cao đốc, thẳng tới tỉnh thành Thiên Nam.

Trên đường, hắn gọi cho Trần Cận Nam, đơn giản kết nối vài câu với cha. Xong rồi, hắn lại gọi cho Phó Trưởng Ban Tổ chức cán bộ Tỉnh ủy Hứa Kiến Cương, Hứa Kiến Cương trong điện thoại mời An Tại Đào tới văn phòng tìm ông, sau đó do người của Ban Tổ chức cán bộ dẫn An Tại Đào đi văn phòng nhậm chức.

Không đến 9h, An Tại Đào đúng giờ chạy tới đại viện cơ quan Tỉnh ủy, dừng xe tại trụ sở làm việc hùng vĩ trang nghiêm của cơ quan Tỉnh ủy, hắn vội vã lên lầu, mãi đến Ban Tổ chức cán bộ Tỉnh ủy tầng năm. Tìm được văn phòng Phó Trưởng Ban Tổ chức cán bộ Tỉnh ủy Hứa Kiến Cương, hắn gõ cửa, nhưng không ai đáp.

An Tại Đào do dự một chút, liền đứng đợi ở cửa một hồi.

Không bao lâu, chỉ thấy Hứa Kiến Cương nắm một bọc nhỏ trong tay, đi tới từ đầu hành lang bên kia, vài người đàn ông trung niên vẻ mặt tươi cười lõi đời đi theo phía sau, áo trắng quần tây đen, điển hình trang phục quan liêu chính quyền, nhìn ra có thể biết ngay là nhân viên Ban Tổ chức cán bộ.

- Trưởng Ban Hứa!

An Tại Đào cười tới đón.

- Đồng chí Tại Đào, tới sớm vậy!

Hứa Kiến Cương cao giọng cười, đi tới bắt tay với An Tại Đào, sau đó quay đầu giới thiệu với nhân viên Ban Tổ chức cán bộ phía sau:

- Lão Trương, Tiểu Mã, vị này chính là Phó Chủ nhiệm văn phòng mới nhận chức, Phó Chủ nhiệm thường trực văn phòng giám sát lãnh đạo Tỉnh ủy đồng chí An Tại Đào! Đồng chí Tại Đào, vị này chính là Phó Cục trưởng Phòng Cán bộ Lão Trương, đây là Phó Cục trưởng Tiểu Mã của Ban Tổ chức cán bộ...

Tránh không được hàn huyên nhiệt tình dối trá một phen, sau khi An Tại Đào bắt tay với mọi người, lúc này mới theo Hứa Kiến Cương tiến vào văn phòng của ông ta.

...

...

Chánh văn phòng tổ lãnh đạo giám sát tỉnh ủy là Phó Trưởng Ban Thư ký kiêm Chủ nhiệm văn phòng Tỉnh ủy Chu Liệt kiêm nhiệm, Chu Liệt không chỉ nhận chức vụ Phó Trưởng Ban Thư ký Tỉnh ủy với chức năng phối hợp phát triển kinh tế xã hội, còn có được quyền lực chủ trì toàn bộ công tác văn phòng Tỉnh ủy, quyền cao chức trọng, cộng việc bận rộn, cho nên "Chủ nhiệm giám sát" này chính là chỉ đạo trên danh nghĩa, sẽ không tham dự công tác giám sát cụ thể, công tác này ---- lãnh đạo Tỉnh ủy an bài An Tại Đào tới chủ trì.

Chu Liệt là Giám đốc Sở, Hứa Kiến Cương cũng là Giám đốc Sở, nhưng Giám đốc Sở này của Hứa Kiến Cương so với Chu Liệt vẫn kém chút "sức nóng", bất luận là tư lịch hay là quyền lực, đều không bằng. Dù sao, Chu Liệt rất có khả năng giúp đỡ công việc, đảm nhiệm Trưởng Ban Thư ký Tỉnh ủy tiến vào ủy viên thường vụ Tỉnh ủy, mà Hứa Kiến Cương chẳng qua là Phó Trưởng Ban Tổ chức cán bộ xếp thứ 4.

Tùy ý nói vài câu với An Tại Đào trong phòng làm việc, lôi kéo quan hệ với vị quý nhân trẻ tuổi mới nổi của cơ quan Tỉnh ủy này, cũng không ngờ Hứa Kiến Cương tự thân đưa An Tại Đào đi nhậm chức, thật ra chẳng qua là đi thang máy xuống hai tầng lầu. Ban Tổ chức cán bộ ở tầng 5 mà văn phòng Tỉnh ủy ở tầng 3.

Nghiêm khắc mà nói, văn phòng Tỉnh ủy là một đơn vị cơ quan rất lớn.

Phía dưới văn phòng có 17 bộ phòng, một trung tâm phục vụ cơ quan, còn có vài đơn vị sự nghiệp cấp 2 lệ thuộc trực tiếp, cộng nhân viên công vụ và sự nghiệp lại gần 200 người, có rất nhiều chức năng, không chỉ phục vụ lãnh đạo Tỉnh Ủy, còn gánh vác chức năng phục vụ tiếp đãi hành chính cơ quan Tỉnh ủy, quyền lực rất lớn, nước luộc cũng rất đầy đủ.

Bình thường người có thể công tác ở văn phòng Tỉnh ủy, trên cơ bản đều là tâm phúc tín nhiệm của lãnh đạo Tỉnh ủy. Chu Liệt đã ngồi ở vị trí này nhiều năm, rất được Bí thư Tỉnh ủy Tiếu coi trọng.

Cùng An Tại Đào rời khỏi thang máy, Hứa Kiến Cương liền mang theo An Tại Đào đi thẳng tới văn phòng Chu Liệt ---- Một gian phòng làm việc lớn ở cuối hành lang, diện tích gần 20m2, lớn hơn một chút so với văn phòng của Hứa Kiến Cương, bên trong trang trí cực kỳ tinh mỹ, trên mặt đất còn trải một tấm thảm hồng.

Hứa Kiến Cương vừa mới tùy ý gõ cửa, liền đẩy cửa mà vào.

Chu Liệt đang đứng trước cửa sổ tưới hoa, thấy Hứa Kiến Cương đột nhiên mang theo một người trẻ tuổi tiến vào, trong lòng vừa động, liếc mắt đánh giá An Tại Đào từ trên xuống dưới một cái, liền khẽ mỉm cười nói:

- Lão Hứa, có phải mang Phó Chủ nhiệm An của chúng ta tới nhậm chức hay không?

Chu Liệt là một người đàn ông trung niên tướng mạo uy nghiệp, dáng người khôi ngô cao lớn, đóc đen chải cẩn thận, mày rậm mắt to, vừa thấy chính là một cán bộ lãnh đạo làm việc kỹ lưỡng nói năng thận trọng.

An Tại Đào vội vàng liếc Chu Liệt một cái, không đợi Hứa Kiến Cương nói chuyện, chủ động đi ra phía trước vươn tay tới Chu Liệt:

- Chào ngài, Trưởng Ban Thư ký Chu, tôi chính là An Tại Đào, sáng sớm từ Phòng Sơn tới đây báo cáo ngài!

- Xin chào.

Chu Liệt rụt rè mà cười, tùy ý bắt tay với An Tại Đào, sau đó hàn huyên vài câu với Hứa Kiến Cương.

Hứa Kiến Cương cao giọng bật cười ha ha:

- Tốt lắm, Trưởng Ban Thư ký Chu, người tôi đưa tới cho ngài, tiếp theo hai người phải thương lượng công tác, tôi sẽ không quấy rầy hai người.

- Ha ha, Lão Cương ông đi nhé.

Chu Liệt cười tiễn Hứa Kiến Cương ra cửa, chờ bóng lưng Hứa Kiến Cương vào thang máy, ông ta mới quay đầu lại nhìn An Tại Đào, thần sắc cẩn thận trên mặt lập tức nhu hòa rất nhiều:

- Chủ nhiệm An, tôi kính đại danh của cậu đã lâu, không nghĩ tới chúng ta còn có cơ hội cùng nhau công tác, ha ha, tới, mời ngồi!

Trên mặt An Tại Đào lộ ra nụ cười kính cẩn vừa phải, cử chỉ thong dong.

Biểu hiện của hắn rơi vào mắt Chu Liệt, Chu Liệt âm thầm tán thưởng một tiếng, thầm nghĩ quả nhiên là một người trẻ tuổi cực kỳ thành thục điềm đạm chắc chắn, khó trách có thể dùng tuổi chưa tới 30, liền đi tới cấp cán bộ Phó giám đốc Sở.

Liếc hình dáng nào đõ trên mặt An Tại Đào, Chu Liệt lại âm thầm cười, quả nhiên có vài phần tương tự Chủ tịch tỉnh Trần, chẳng qua, dường ngươi đứa con này của Chủ tịch Trần tốt hơn Trần Duệ vài phần! Bất kể là tướng mạo khí chất, hay là tố chất năng lực.*

Sau khi biết An Tại Đào muốn tới văn phòng Tỉnh ủy nhậm chức, Chu Liệt còn đặc biệt xem một số tin tức về An Tại Đào. Thật ra đối với rất nhiều tai to mặt lớn ở tỉnh mà nói, người trẻ chiến tích nổi bật đầy hứa hẹn An Tại Đào thật ra cũng không xa lạ. Hai năm nay, trên báo chí liên tục xuất hiện tên An Tại Đào này, mà hai ngày trước, Nhật báo Đông Sơn còn đặc biệt viết bài về hắn.

An Tại Đào muốn tới, tuy rằng Trần Cận Nam không tìm Chu Liệt, nhưng Chu Liệt lại ngầm hiểu chủ động gọi điện qua cho Trần Cận Nam, cái gì cũng không nói rõ, chỉ biểu đạt thái độ của mình một chút.

...

...

Chu Liệt thầm nghĩ trong lòng, không ngờ chủ động rót chén trà cho An Tại Đào, An Tại Đào hơi được sủng ái lo sợ mà khẩn trương đứng dậy nói lời cảm tạ. Nhưng Chu Liệt lại ôn hòa mà cười vỗ vai hắn, thái độ thần sắc thân thiết, giống như một trời một vực so với vừa rồi.

- Đồng chí Tại Đào, ở chỗ tôi không cần khách khí! Với tôi cũng không phải khách khí, không cần làm ra xa lạ như vậy, dù sao sau này chúng ta còn phải kết bạn, cùng công tác một chỗ... Ha ha!

Chu Liệt cười nói.

Nếu lời nói của Chu Liệt truyền ra ngoài, khiến người văn phòng nghe thấy, có lẽ sẽ mở rộng tầm mắt. Từ trước đến nay Chu Liệt là một lãnh đạo cái giá rất lớn, không cần nói đối với cấp dưới văn phòng, cho dù đối với hai Phó Chủ nhiệm văn phòng khác, trước mặt ông ta, cũng "buông không nổi".

Hiện tại An Tại Đào cũng không biết, trong cơ quan tỉnh Đông Sơn, ngoại trừ một số lãnh đạo ủy viên thường vụ trung tâm Tỉnh ủy ra, Chu Liệt là một cán bộ "trung tầng" duy nhất biết quan hệ cha con giữa An Tại Đào và Trần cận Nam. Bởi vì, Chu Liệt là người của Trần Cận Nam, đi lại rất gần với Trần Cận Nam.

Tương lai Chu Liệt có thể thuận lợi thăng cấp làm Trưởng Ban Thư ký tiến vào ủy viên thường vụ Tỉnh ủy hay không, chỉ yếu phải xem Trần Cận Nam có chịu ra sức cho ông ta hay không. Đủ loại như thế, ông ta làm sao có thể không khách khí với An Tại Đào?

Điểm này, sau này An Tại Đào mới hiểu được.

- Đồng chí Tại Đào, ý tứ của lãnh đạo chủ chốt Tỉnh ủy là, khối công việc giám sát này, do cậu nắm toàn bộ, tạm thời công tác hằng ngày ở văn phòng trước hết cậu không cần phải xen vào, trước tiên nắm giám sát, chờ sau đó chúng ta phân công một lần nữa.

Chu Liệt cười cười, rút một điếu thuốc, sau đó cho An Tại Đào một cây.

- Thật ra, văn phòng giám sát này, hiện tại tạm thời còn là một cái thùng rỗng, hôm qua Tỉnh ủy mới phát đi công văn, nhân viên còn chưa điều động đúng chỗ ---- đây là một bộ danh sách nhân viên các bộ phận văn phòng… Như vậy đi, trước tiên cậu đi xuống làm quen tình hình một chút… Dù sao công tác đúng là mảng này, trước mắt là công tác hàng đầu đặc biệt nặng nề, cậu cần bao nhiêu người tôi điều động cho cậu bấy nhiêu, chẳng qua nhân viên cũng không thể nhiều lắm, nếu không công tác văn phòng của chúng ta sẽ không thể chuyển động!

- Còn có văn phòng, xe phối xứng vẫn vân, cậu cứ đề xuất, tôi phụ trách giải quyết cho cậu.

Chu Liệt cười ha ha:

- Khối công tác này, trên danh nghĩa tôi là Chủ nhiệm văn phòng, nhưng trên thực tế đều do đồng chí Tại Đào hoàn thành, trong lòng tôi hiện giờ hơi hổ thẹn! Ha ha!

- TiểÂu Dương, cô tới đây một chuyến.

Chu Liệt nói xong nhấc điện thoại lên, nhấn một dãy số.

Không bao lâu, một cô gái đầy đặn quyến rũ hơn 30 tuổi thần sắc kính cẩn gõ cửa bước vào văn phòng Chu Liệt. Tuy rằng cô không quá cao, tướng mạo cũng bình thường, nhưng thắng ở nước da cực kỳ trắng nõn. Cái gọi là trắng che mười xấu, nhìn lướt qua cũng có vài phần thướt tha.

- Trưởng Ban Thư ký Chu, ngài tìm tôi?

Cô gái cười nói.

- TiểÂu Dương, vị này chính là Phó Chủ nhiệm An mới nhậm chức ----- đồng chí Tại Đào, vị này là Phó Chủ nhiệm văn phòng Dương Hoa…

Chu Liệt khoát tay áo.

An Tại Đào chậm rãi đứng dậy, cười vươn tay với Dương Hoa:

- Xin chào, Chủ nhiệm Dương.

Dương Hoa giật mình kinh hãi, vừa bắt tay An Tại Đào, vừa âm thầm nói. Hôm qua người văn phòng biết, một Phó Chủ nhiệm sẽ tới phòng, nhưng cô lại tuyệt đối không ngờ, không ngờ người tới lại là một người đàn ông trẻ tuổi tuấn lãng như vậy. Xem ra… dường như còn chưa đến 30 tuổi?!

- Chào ngài, Chủ nhiệm An…

Dương Hoa lấy lại bình tĩnh, khẩn trương cười quyến rũ nói.

- TiểÂu Dương, ngày hôm qua cô đã chuẩn bị xong văn phòng cho Chủ nhiệm An chưa?

Chu Liệt cười cười:

- Cô mang Chủ nhiệm An đi làm quen hoàn cảnh làm việc tại phòng một chút, Chủ nhiệm An có gì cần, cô nhất định phải phục vụ tốt!

- Đồng chí Tại Đào, cậu đi trước, có chuyện gì thì tới tìm tôi! Trước tiên cậu làm quan công tác một chút, qua hai ngày, tôi sẽ triệu tập một cuộc họp, để cậu xuất hiện công khai, làm quen một chút với mọi người.

- Được.

An Tại Đào gật đầu, liền cùng Dương Hoa rời khỏi văn phòng Chu Liệt.

...

...

Văn phòng mới của An Tại Đào rất rộng, một bộ bàn ghế bành xa hoa mới tinh, bên trên bày máy tính và điện thoại, phía sau là một tủ sách màu nâu đỏ bốn cửa mở. Mà phía trước, là hai chiếc sô pha một ngăn một dài, trên khoảng đất trống phía trước bàn làm việc bày hai bồn thực vật xanh An Tại Đào không gọi ra tên được, lá rộng thùng tình, lắm cành nhiều lá.

Trong không khí tràn ngập mùi nước tiêu độc nhàn nhạt, An Tại Đào nhìn chung quanh, thấy sáng sủa sạch sẽ lưu loát trong lòng rất vừa lòng, quay đầu cười nói với Dương Hoa:

- Cảm ơn, rất không tồi, tôi rất vừa lòng.

Dương Hoa bước nhanh qua mở chốt máy đun nước nóng cho An Tại Đào, lại lấy một bộ đồ uống trà sứ mới tinh từ phía dưới máy đun nước nóng đặt lên bàn trà:

- Chủ nhiệm An, đây là dụng cụ uống trà chuẩn bị cho lãnh đạo, còn có lá trà... Chủ nhiệm An, nếu ngài cần gì, lập tức gọi điện cho tôi, văn phòng của tôi ngay bên cạnh văn phòng ngài, số điện thoại có trên bàn, nếu ngài không muốn gọi, hô một tiếng ở cửa, tôi lập tức tới đây!

- Cảm ơn, làm phiền rồi.

An Tại Đào gật đầu.

Dương Hoa cười hì hì:

- Lãnh đạo đừng khách khí như vậy, văn phòng chính là phục vụ chõ lãnh đạo... Chủ nhiệm An, tôi đi trước, ngài có việc gì phân phó cứ việc tìm tôi!

Dương Hoa đóng cửa thật cẩn thận cho An Tại Đào rồi rời đi.

Văn phòng Tỉnh ủy gồm cả An Tại Đào tổng cộng có ba Phó Chủ nhiệm, nhưng hai Phó Chủ nhiệm khác đều đã hơn 40. An Tại Đào trẻ tuổi như thế, không tới 30 đã là cán bộ thực quyền cấp Phó Giám đốc Sở, còn được lãnh đạo chủ chốt Tỉnh ủy tự mình đưa lên chức Phó Chủ nhiệm văn phòng Tỉnh ủy, tiền đồ tương lai có thể không cao sao?

Theo chính trị bốn tới năm năm lên chức Phó Giám đốc Sở, nếu lại mười năm, Phó Giám đốc Sở trẻ tuổi này, sẽ lăn lộn đến độ cao như thế nào? Dương Hoa thật sự không dám nghĩ tiếp trong lòng.

Đối với cán bộ phòng "có lai lịch" rõ ràng, "không đơn giản" này, trong lòng cô lặng yên dâng lên vài phần nịnh bợ.

Nhưng Dương Hoa đi chưa tới nửa giờ, liền bị An Tại Đào gọi điện kêu tới.

- Chủ nhiệm An!

Dương Hoa kính cẩn mà cười, đứng trước bàn làm việc của An Tại Đào, hơi khom người, ánh mắt nhìn thẳng An Tại Đào, trước ngực ba đào mãnh liệt.

- Chủ nhiệm Dương, là thế này, có hai việc cần cô giúp tôi hoàn thành, dù sao tôi vừa tới phòng, rất nhiều tình huống cũng không quen thuộc, công tác cũng không cách nào triển khai.

An Tại Đào cười cười, khoát tay áo:

- Tôi đã xin chỉ thị của Trưởng Ban Thư ký Chu! Trưởng Ban Thư ký Chu nói, tạm thời do cô tới giúp tôi làm việc!

An Tại Đào nói xong lại cầm danh sách nhân viên các bộ phận văn phòng Chu Liệt đưa cho hắn từ trên bàn:

- 14 người này, tôi xin Trưởng Ban Thư ký Chu chỉ thị qua, muốn điều động ra tạm thời tới văn phòng giám sát làm việc. Cô lập tức gọi điện thông báo, hễ là tên tôi dùng bút đỏ vòng quanh, đều phải thông báo tới, nửa giờ sau mọi người mở cuộc họp hội ý ở phòng họp.

- Mặt khác, chừa ra một gian phòng, hễ là nhân viên được điều động đến văn phòng giám sát, đều tập trung sắp xếp làm việc. Tất cả phương tiện đồ dùng làm việc, lập tức phái chuẩn bị toàn bộ.

An Tại Đào giơ tay lên:

- Công tác giám sát là hạng mục lớn trước mắt, chúng ta phải hành động nhanh chóng, lập tức tiến vào công tác.

- Được.

Dương Hoa đáp ứng, cầm danh sách của An Tại Đào rời khỏi văn phòng hắn, thấy bên trên quả nhiên cũng có tên mình, trong lòng không khỏi âm thầm vui mừng.

...

...

Giám sát trước mắt là hạng mục nhiệm vụ chính trị áp đảo hết thảy, ai cũng không dám tợi thời điểm mấu chốt đụng phải họng súng của tổ chức này. 14 người cả trai lẫn gái được điều động lập tức buông công tác trong tay, bị một cuộc điện thoại của Dương Hoa gọi tới.

Văn phòng 2 người, Phòng Thư ký 1 người, Phòng Giám sát Điều tra 3 người, xử lý tin tức trong yếu 2 người, Phòng Tổng hợp 1 người, Phòng Bảo vệ 4 người, Phòng Nhân sự 1 người. Thêm An Tại Đào, tổng cộng 15 người tập hợp thành cơ cấu lâm thời: Văn phòng Giám sát lãnh đạo chống SARS Tỉnh ủy.

Phòng họp ở lầu ba đã bị dọn ra, lâm thời thiết trí thành một gian phòng làm việc tổng hợp lớn. Lúc An Tại Đào theo Dương Hoa đi tới, người được điều động tới có người đang thu dọn bàn làm việc và trang bị máy tính của mình, mà có người quét tước vệ sinh, còn có mấy người thu dọn chồng văn kiện dựa vào tường.

Dương Hoa hô một tiếng:

- Trước tiên mọi người ngừng lại, Chủ nhiệm An tới đây gặp mặt mọi người, mọi người hoan nghênh.

Mọi người vẻ mặt không giống nhau mà đứng dậy vỗ tay tại chỗ, một nhân viên trẻ tuổi đến từ văn phòng Trương Lâm Lâm hơi kinh ngạc mà nhìn An Tại Đào, há to miệng, thiếu chút nữa hô ra tiếng.

Người trẻ tuổi khí chất phóng khoáng tuấn lãng nho nhã này bước vào này chính là Phó Chủ nhiệm văn phòng mới tới? Trời ạ, đơn vị quan trọng của cơ quan Tỉnh ủy, đường đường cán bộ lãnh đạo cấp Phó Giám đốc Sở, không ngờ trẻ tuổi như thế?!

An Tại Đào khẽ mỉm cười, không nhìn ánh mắt hoặc kinh ngạc hoặc nhiệt liệt của mọi người, cất cao giọng nói:

- Chào mọi người, tôi chính là An Tại Đào. Sáng hôm nay vừa tới văn phòng... Chẳng qua, dựa theo chỉ thị của lãnh đạo Tỉnh ủy và Trưởng Ban Thư ký Chu, trong một đoạn thời gian tương đối dài này, những người chúng ta sắp sửa cùng cộng tác một chỗ!

- Tính cả tôi ở bên trong, chúng ta tổng cộng 15 người. Tôi suy xét bước đầu một chút, về dễ dàng triển khai công tác, những người chúng ta chia làm bốn tổ. Một là tổ tài liệu, chuyên môn thảo ra các loại tài liệu, báo biểu truyền đạt xuống; *một là tổ tin tức, chủ yếu liên hệ với tổ chống SARS ở các thành thị phía dưới, thu thập các loại tin tức; một là tổ phục vụ bảo đảm, phụ trách toàn bộ bảo đảm hậu cần văn phòng chúng ta, ví dụ như an bài xe, mua thiết bị làm việc vân vân; một là tổ tổng hợp, phụ trách phối hợp từ trên xuống dưới các bộ phân có quan hệ...

- Còn có một là tổ đôn đốc, do 3 đồng chí tạo thành. Chúng ta căn cứ tình hình thực tế, tham dự công tác giám sát chống SARS toàn tỉnh đúng lúc.

An Tại Đào nói tới đây, khoát tay áo:

- Thời điểm đặc thù, chống lại SARS là nhiệm vụ chính trị áp đảo hết thảy, hy vọng mọi người mở to mắt, lập tức chuẩn bị một chút, tranh thủ buổi chiều lên ban liền tiến vào công tác. Tôi yêu cầu ----

Giọng An Tại Đào trở nên ngưng trọng trầm thấp:

- Buổi chiều, văn phòng Giám sát chúng ta sẽ vận chuyển. Chủ nhiệm Dương, phân tổ và lựa chọn tổ trưởng cụ thể, cô phụ trách an bài một chút, căn cứ nguyên tắc đồng chí thích hợp đi làm công tác thích hợp... Sau khi xong, lập tức báo cáo cho tôi!

Nói xong, An Tại Đào gật đầu với mọi người mỉm cười một chút, sau đó quay đầu sải bước ra khỏi phòng họp.

[/QUOTE]

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.