Tiếu Lão căn bản không để ý ánh mắt "Buồn bực" của An Tại Đào, nghiêm trang ngồi ở đó, dùng giọng nói tràn đầy uy nghiêm lại hơi trầm thấp chậm rãi nói:
- Trường hợp như vậy, vốn ông lão tôi không nên tới… ha ha, nhưng, lúc này hơi đặc biệt!
Ánh mắt sáng ngời của Tiếu Lão đảo qua mọi người, cuối cùng rơi trên người Hoàng Á Long và đám quản lý cao tầng công ty Phú Thành:
- Vì sao nói đặc biệt chứ? Bởi vì một người ---- đúng vậy, đúng là vì Bí thư Tiểu An đứng trước mặt mấy người!
Tiếu Lão chỉ ngón tay bảo dưỡng vô cùng tốt về phía An Tại Đào.
Tiếu Lão nói một đoạn lời nói nghe rõ ràng hơi cổ quái, ngoại trừ Hoàng Á Long ra, mọi người khác bao gồm đám cấp dưới của An Tại Đào, đều rất ngoài ý muốn nhìn An Tại Đào, hơn chục cặp mặt đặt lên khuôn mặt anh tuấn bình tĩnh nhưng hơi đỏ lên của An Tại Đào.
- Có thể mọi người đều khá tò mò, ông lão tôi có quan hệ gì với Bí thư Tiểu An này?
Tiếu Lão khẽ mỉm cười:
- Như vậy, hôm nay, tôi liền cởi bỏ bí mật này cho mọi người. Cậu ta, là ---- con nuôi của tôi!
Nói tới đây, thấy vẻ "Bất đắc dĩ" trên mặt An Tại Đào, trong mắt Tiếu Lão bày ra vài phần nghiền ngẫm quỷ dị giống như Lão Ngoan Đồng, cất cao giọng nói:
- Tuy rằng Tiểu Đào chỉ là con nuôi tôi, nhưng trong lòng tôi, cậu ta là cốt nhục thân sinh của tôi!
Lời này vừa thốt ra, vài quản lý cao tầng của công ty Phú Thành lập tức choáng váng.
Lúc nào Tiếu Lão có con nuôi như vậy?! Xem tình hình này, không ngờ cảm tình của hai người không giống bình thường. Bọn họ đều là người lịch lãm trường thành đi từng bước một trong Tập đoàn Tiếu thị, đương nhiên hiểu rất rõ tình hình của Tiếu Lão, biết ông lão làm việc thật sự chưa bao giờ nói dối, nếu ông nói vậy khẳng định là đúng rồi.
Quan trọng hơn là, vì sao Tiếu Lão lại chọn trường hợp hôm nay công khai quan hệ giữa ông và An Tại Đào? Vì sao?!
Đái Xương hơi khó tin mà nhìn An Tại Đào, bàn tay đặt trên bàn cũng bắt đầu run lên nhè nhẹ. Con nuôi Tiếu Kim Phong? Điều này, điều này làm sao có thể?!
Đái Xương suy nghĩ nhanh chóng, trong lúc vô ý khóe mắt nhìn Tiếu Lão, dường như ánh mắt "Đầy thâm ý", uy thế đặt lên người mình, trong lòng gã rùng mình, chậm rãi cúi đầu xuống.
Tôn Hiểu Linh rất bất ngờ cũng rất giật mình, đám người Lương Mậu Tài cũng là như thế. Mã Hiểu Yến như mới tỉnh mộng, thầm nghĩ ta nói sao Bí thư An giàu có như vậy chứ, hóa ra là có một cha nuôi phú khả địch quốc ở sau lưng, khó trách hắn có thể lái được xe thể thao Porsche màu lam!
Ánh mắt lửa nóng của Mã Hiểu Yến chợt lóe rồi biến mất trên người An Tại Đào.
An Tại Đào cười khổ một tiếng, nếu Tiếu Lão làm như vậy, cố ý lựa chọn trường hợp này công khai quan hệ cha con giữa bọn họ, tuy rằng hắn nghi hoặc, nhưng vẫn không có cách nào khác.
- Duyên phận ông trời chú định!
Ánh mắt Tiếu Lão nháy mắt trở nên ảm đạm, nhưng chợt lại tràn đầy tình cảm, ông chậm rãi ngẩng đầu nhìn trần nhà:
- A Long, mở máy chiếu cho mọi người!
Hoàng Á Long vội vàng đứng dậy phân phó vài nữ viên chức đứng bên cạnh một tiếng. Đám nữ viên chức khẩn trương mở máy chiếu trong phòng hội nghị. Trên vách tường tuyết trắng, lập tức xuất hiện một tấm ảnh chụp, là Tiếu Lão và một người trẻ tuổi. Xem thần thái Tiếu Lão, đây là ảnh chụp hơn mười năm trước.
Tấm ánh chụp này được chậm rãi phóng lớn, gương mặt người trẻ tuổi anh tuấn kia cũng dần phóng lớn. không khí trong phòng hội nghị lập tức trở nên yên tĩnh khác thường, chỉ có thể nghe thấy tiếng hít thở khẩn trương dồn dập của mọi người.
Tay Mã Hiểu Yến che lại đôi môi đỏ mọng, thiếu chút nữa kinh ngạc hô ra tiếng: Đứa con này của Tiếu Lão sao lại giống Bí thư An đến thế?! Xem nụ cười bình tĩnh kia, xem khóe miệng hơi vểnh kiêu ngạo kia, xem thần thái ngũ quan sáng sủa kia, xem khí chất thong dong nho nhã kia, quả thực chính là phiên bản cùng một người!
Mọi người xem hình chiếu, lại nhìn bản thân An Tại Đào, khiếp sợ nói không ra lời.
Tiếu Lão yên lặng nhìn người trẻ tuổi trên ảnh chụp, trong mắt ông ta yên lặng chảy ra hai giọt nước mắt đục ngầu. Hoàng Á Long ảm đảm thở dài, đưa qua một chiếc khăn tay, Tiếu Lão nhận lấy tay run rẩy dùng khăn tay lau khóe mắt, sau đó mới chậm rãi khoát tay áo, máy chiếu đóng lại.
Ánh mắt sâu thẳm của Tiếu Lão đặt lên người An Tại Đào, lửa nóng phát ra trong mắt gần như muốn hòa tan toàn bộ lòng dạ An Tại Đào. An Tại Đào chậm rãi quay đầu đi, không dám tiếp tục nhìn thẳng vào ánh mắt phức tạp tràn đầy chờ mong của ông lão này.
- Đây là duyên phận ông trời ban cho chúng tôi.
Tiếu Lão thở dài một tiếng:
- Sở dĩ hôm nay ông lão tôi ở nơi này nói điều này, là muốn nói cho mọi người ----
Tiếu Lão quay đầu nhìn đám quản lý cao tầng công ty Phú Thành:
- Hiện giờ công ty Phú Thành đi nội địa đầu tư, phải dồn toàn lực, ngay cả hao hết toàn bộ vốn của công ty Phú Thành cũng không được tiếc nuối!
Tiếu Lão quả quyết phất tay, giờ khắc này, tuổi già sức yếu vô lực và thần thái ảm đạm chợt tiêu tan, thay vào đó là uy nghiêm cao cao tại thượng không thể kháng cự:
- Tôi đã già rồi... Lần này tôi đến Hongkong, thứ nhất là cha con gặp nhau với Tiểu Đào, thứ hai là muốn chuyển 15% cổ phần Tập đoàn Tiếu thị qua danh nghiệp Tiểu Đào, để cậu ta từ quan xuất ngoại đến Nam Dương giúp đỡ tôi xử lý tập đoàn Tiếu thị...
Mọi người hít một ngụm khí lạnh.
Đầu vai Đái Xương run lên kịch liệt, thầm nghĩ ông lão này điên rồi sao? 15% cổ phần tập đoàn Tiếu thị, đây chính là một con số khổng lồ. Cho dù là tài sản của mười Phú Thành cộng lại, cũng xa xa không đủ!
Hoàng Á Long thần sắc bình tĩnh, nhưng trong ánh mắt nhìn An Tại Đào của vài Phó Tổng khác, không tự chủ được nhiều hơn sự ghen tị, cực kỳ hâm mộ và không thể tin nổi.
Tâm thần Tôn Hiểu Linh run mạnh, khuôn mặt quyến rũ lập tức trở nên cực kỳ trắng bệch, rung động trong lòng gần như khiến chô ngất đi: hắn phải đi? Hắn phải rời khỏi quốc nội ra nước ngoài? Mình phải làm sao bây giờ?...
Sắc mặt Mã Hiểu Yến đỏ lên, sự khiếp sợ đã không thể dùng lời mà hình dung được. Tuy rằng cô không hiểu nhiều lắm đối với tình hình của tập đoàn Tiếu thị, nhưng quyền khống chế 15% cổ phần của tập đoàn lớn vượt lên trên quốc gia như vậy cũng chắc chắn là một số của cải lớn... Số của cải lớn như vậy, Mã Hiểu Yến nghĩ cũng không dám nghĩ, đầu vai chậm rãi run rẩy.
Khóe miệng An Tại Đào lộ ra một nụ cười khổ. Hôm nay Tiếu Lão tới, đơn giản là một phiên bản của lời nói tối qua.
Tối hôm qua, hắn cùng Hoàng Á Long tới khách sạn Tiếu Lão ngủ lại, hai ba câu còn chưa nói xong, Tiếu Lão liền nôn nóng khó dằn lấy ra một văn kiện ông đã ký tên sẵn tới, để An Tại Đào ký lên trên, nói là muốn sang tên 15% cổ phần tập đoàn Tiếu thị lên danh nghĩa của hắn, sau đó khẩn cầu hắn từ quan xuất ngoại đi Nam Dương xử lý sản nghiệp tập đoàn Tiếu thị giúp ông.
Lúc nói những lời này Tiếu Lão nước mắt ngang dọc, nắm chặt tay An Tại Đào vẫn không chịu buông. Quan hệ giữa ông và An Tại Đào, trong mắt người khác giống như mộng ảm, nhưng cũng chỉ có An Tại Đào, mới có thể đặt mình vào hoàn cảnh của người khác mà cảm nhận được tình cảm chân thành tha thiệt của một ông lão cơ khổ.
Từ lúc có một đứa con nuôi từ trên trời giáng xuống như An Tại Đào, Tiếu Lão vốn nản lòng thoái chí dần dần trở nên sáng sủa, thời gian càng dài, suy nghĩ để An Tại Đào ở bên người mình chăm sóc dưỡng lão cho mình trước lúc lâm chung ngày càng nặng.
An Tại Đào ngẩn ngơ, nhưng lại không chút do dự mà cự tuyệt. Cảm tình là cảm tình, nhưng của cải là của cải, mình là một người ngoài đi thừa kế tài sản của người ta danh bất chính ngôn bất thuận... Làm một người trọng sinh, tâm tư đối với tiền tài của An Tại Đào vốn rất nhạt, lại nói hắn cũng không có hứng thú đối với kinh doanh.
Đối mặt với một tờ giấy đại biểu cho của cải lớn như vậy, sự bình tĩnh trên mặt hắn khiến Hoàng Á Long ở một bên nhìn xem trợn mắt há mồm. Đây rốt cuộc là một người trẻ tuổi như thế nào, số của cải lớn như vậy, hắn không ngờ... không ngờ thờ ơ!
An Tại Đào cự tuyệt, khiến Tiếu Lão rất thất vọng, thậm chí có thể nói là cực kỳ thống khổ, nhưng về phương diện khác, đây dường như trong dự đoán của ông.
Mặt khác, nếu An Tại Đào là một người thích tiền tham lam, Tiếu Lão còn có thể đối với An Tại Đào như vậy sao? Hiển nhiên không.
Trên ý nghĩa nào đó mà nói, đây coi như một loại thăm dò. Nếu An Tại Đào nhận lấy, cũng liền giới hạn như thế. Nhưng An Tại Đào cự tuyệt giống như dự đoán từ trước của Tiếu Lão, tuy rằng trong lòng ông thống khổ, nhưng lại rất vui mừng, cũng càng thêm Tiếu Lão kiên định ý tưởng nào đó trong lòng.
Khụ khụ!
Tiếu Lão ho khan hai tiếng, tiếp tục nói:
- Đáng tiếc, đứa nhỏ này vẫn cự tuyệt tôi! Ha ha, chẳng qua, đây mới con trai của Tiếu Kim Phong tôi! Của cải hàng tỉ, có bao nhiều người sẽ bởi vậy mà điên cuồng, nhưng trong mắt nó lại không đáng giá nhắc tới...
Tiếng hít thở của mọi người trong phòng hội nghị chợt trở nên dồn dập, số của cải lớn như vậy, không ngờ An Tại Đào này cự tuyệt không nhận ---- điều này quả thật không thể tin nổi! Phải biết rằng, đây không chỉ là quyền khống chế 15% cổ phần, tương lai còn có quyền nắm tập đoàn Tiếu thị trong tay, một khi Tiếu Lão qua trăm năm, tập đoàn Tiếu thị này còn không phải của An Tại Đào?
Ngu xuẩn, rất ngu xuẩn!
Vài Phó Tổng công ty Phú Thành hận không thể vồ lên, nắm cổ An Tại Đào hỏi hắn một chút, vì sao lại ngu xuẩn như vậy? Một đêm giàu đột ngột, từ nay về sau có thể trải qua cuộc sống giống như hoàng đế, cũng thay đổi vận mệnh con cháu như vậy, đây không chỉ tốt hơn ngàn vạn lần so với hắn làm một quan nhỏ trong nước?! Vì sao lại cự tuyệt?!
Trong lòng Tôn Hiểu Linh buông lỏng, thở dài một hơi, âm thầm lau mồ hô tích đầy trên tay lên váy mình, chậm rãi tựa vào ghế.
Trong mắt Mã Hiểu Yến phát ra một chút dị sắc, quay đầu nhìn gương mặt anh tuấn không có dao động quá lớn của An Tại Đào, trong lòng cô không ngừng cuộn lên, nổi lên gợn sóng đầy trời.
Trong nhận thức của cô, căn bản thật không ngờ trên đời này lại có người như An Tại Đào! Một tòa núi vàng bày ra trước mắt có thể tới tay như thế, nhưng hắn vẫn coi như không thấy. Người đàn ông này quả thực chính là biến thái... Mã Hiểu Yến không kìm nổi thở dài.
- Nói nhưng điều này cho mọi người, ông lão là muốn nói rõ một nguyên tắc... Nếu con trai ta muốn làm chút gì thật sự cho dân chúng nội địa, như vậy, tôi làm cha cũng không thể ậm ờ! A Long, cậu ghi nhớ lời của tôi, từ hôm nay trở đi, công ty Phú Thành lập tức ngừng hết thảy hoạt động đầu tư đối ngoại, dời toàn bộ tài lực và tinh lực tới hạng mục này, tài chính không đủ, có tập đoàn làm hậu thuẫn!
Tiếu Lão nói tới đây, chậm rãi đứng lên khoát tay áo như đinh đóng cột:
- Tốt lắm, Tiểu Đào, A Long, hai người theo ta ra sau ngồi, chuyện đầu tư này để bọn họ nói đi.
****
Dưới "Chỉ thị" của Tiếu Lão, hợp đồng hợp tác xây dựng công trình hệ thống sinh thái nông nghiệp giữa công ty Phú Thành và khu kinh tế mới được ký kết buổi chiều cùng ngày. Trong mấy ngày tiếp theo, Tôn Hiểu Linh và Lương Mậu Tài vài người ngựa không dừng vó mà cùng người của công ty Phú Thành nhất nhất chứng thực quyết định đầu tư chi tiết cụ thể thành văn kiện.
Vốn, ngay cả muốn đầu tư, công ty Phú Thành cũng phải phái người đi Tư Hà khảo sát địa điểm một phen. Nhưng có Tiếu Lão "gật đầu" ---- ông lão này rõ ràng bày ra một tư thế không kiếm tiền cũng muốn đầu tư, vậy còn khảo sát cái gì. Dù sao tập đoàn Tiếu thị nhiều thế thế lớn, ngay cả phá đổ công ty Phú Thành này, cũng không cần quan tâm.
Huống chi, xem từ tình hình trước mắt, triển vọng công trình sinh thái nông nghiệp của khu kinh tế mới Tư Hà này vẫn tương đối tốt. Mà nhìn từ tin tức Tư Hà mang tới, đã có mấy doanh nghiệp tư nhân Giang Chiết đi khảo sát hai ngày này, bày ra ý đồ đầu tư.
Vì thế công ty Phú Thành đặc biệt thành lập một "Ban Đầu tư công trình sinh thái nông nghiệp Tư Hà nội địa", điều mười mấy người từ các bộ phận đặc biệt phụ trách công việc đầu tư này. Mà từ khi triển khai đầu tư, Ban Đầu tư chuyên nghiệp này sẽ chuyển tới nội địa, trở thành chi nhánh công ty Phú Thành đặt chân tại khu kinh tế mới Tư Hà.
Có công ty Phú Thành và tập đoàn Tiếu thị tài lực thật lớn làm hậu thuẫn, hệ thống sinh thái nông nghiệp của An Tại Đào sẽ được xây dựng, ở tương lai không xa, sẽ từ trên giấy tờ quy hoạch chuyển hóa thành hiệu quả kinh tế thật sự. Nghĩ tới đây, các thành viên đoàn đại biểu khu kinh tế mới Tư Hà tới Hongkong không ngừng hưng phấn.
Buổi sáng ngày cuối cùng trước khi rời Hongkong, khu kinh tế mới Tư Hà và công ty Phú Thành cử hành nghi thức ký tên và cuộc họp báo long trọng. Truyền thông tham gia tuyên bố tin tức không chỉ có truyền thông bản địa Hongkong, có mấy truyền thông tương ứng của báo nghiệp "Tinh Hải" Nam Dương của tập đoàn Tiếu thị, còn có rất nhiều truyền thông trong nội địa.
Đương nhiên, sở dĩ truyền thông nội địa tới Hongkong tham gia hoạt động, là có vận tác của An Tại Đào. Chẳng qua, lúc này đây hạng mục hợp tác đầu tư lâu dài của khu kinh tế mới Tư Hà và công ty Phú Thành đạt đến hơn 200.000.000 nhân dân tệ, cho dù không có "vận tác" của An Tại Đào, truyền thông nội địa nhất là truyền thông tỉnh Đông Sơn, một khi biết được có hạng mục đầu tư lớn như vậy, cũng sẽ nghe gió mà tới.
Không cần nói tới truyền thông, sau khi nghe An Tại Đào gọi điện báo cáo, Bí thư Thành ủy Trương Bằng Viễn và Chủ tịch thành phố Phòng Sơn Trương Thắng Lợi cũng không ngừng hưng phấn kích động, nếu không phải hai người đang họp hội nghị an toàn sản xuất Tỉnh ủy mời họp tại tỉnh, nhất định cũng sẽ tới Hongkong, tự mình tham dự nghi thức ký tên này.
Khu kinh tế mới Tư Hà nội địa và công ty hữu hạn đầu tư quốc tế Phú Thành Hongkong đạt thành hiệp nghị hợp tác, tổng kim ngạch đầu tư đạt tới 220.000.000 đồng.
Ngày đoàn người An Tại Đào rời khỏi Hongkong trở về nội địa, trên các truyền thông lớn của Hongkong, Nam Dương và nội địa, gần hư cùng tiến hành đưa tin độ dài. Nhất là truyền thông tỉnh Đông Sơn, triển khai đưa tin mạnh mẽ đối với việc này.
Trên trang đầu của rất nhiều tờ báo đều xuất hiện một tấm ảnh chụp An Tại Đào và Hoàng Á Long ký tên lên hiệp nghị hoặc là bắt tay. Trong nhất thời, gợn sóng tin tức "Bí thư An bán cây táo" nổi lên vừa mới bình ổn, tên tuổi của cán bộ thanh niên An Tại Đào này lại một lần nữa trở thành tiêu điểm chú ý của truyền thông trong nước.
Liên tục trở thành ngôi sao mới trong quan trường được chú ý rộng khắp, cái tên An Tại Đào này, tuy rằng sau này chưa chắc không có, nhưng nhất định trước đây không có.
Trong hội nghị thường vụ Thành ủy Phòng Sơn ngày đó, Chủ tịch thành phố Trương Thắng Lợi nâng lấy tờ báo trong tay, cười ha ha lên:
- Các đồng chí, xem đi, lần này Bí thư Tiểu An của chúng ta dẫn đầu tới Hongkong, có thể mời về một thần tài lớn! Công ty Phú Thành Hongkong này quả thật tinh mắt quyết đoán, tổng cộng đầu tư công trình 220.000.000 đồng, con số này tuyệt đối là hạng mục thu hút đầu tư lớn nhất năm 2000 của thành phố Phòng Sơn chúng ta!
Phó Chủ tịch thành phố Ngô Quốc Cẩm cười ha ha:
- Bí thư Trương, Chủ tịch thành phố Trương, Bí thư Tiểu An của chúng ta, liên tục mang tới niềm vui bất ngờ cho chúng ta, tôi đề nghị Thành ủy và UBND thành phố cử hành tiệc mừng công vì bọn họ, chào đón ánh hùng thu hút đầu tư của chúng ta chiến thẳng trở về!
Trương Bằng Viễn gật đầu:
- Được, tôi đồng ý. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
Tuy rằng Trương Bằng Viễn không bày ra hưng phấn quá lớn, nhưng kỳ thật trong số ủy viên thường vụ tại đây, trong toàn bộ tầng lãnh đạo thành phố Phòng Sơn, ông ta hưng phấn nhất. Khu kinh tế mới Tư Hà là công trình chiến tích đầu tiên ông ta nắm sau khi tới nhận chức, An Tại Đào là tâm phúc ông ta coi trọng đề bạt, khu kinh tế mới Tư Hà thu hút đầu tư đạt được tiến triển huy hoàng như thế, đó tự nhiên cũng là một trong những chiến tích sáng mắt nhất của ông ta!
Mà chàng trai này, không chỉ biết làm việc, còn rất biết làm người! Không ngờ không buông tha bất cứ cơ hội lăng xe nào, lần này ký hiệp nghị với công ty Phú Thành, lại được hắn nắm lấy cơ hội lăng xê thật lớn, đề cao rất nhiều sự nổi tiếng của khu kinh tế mới Tư Hà và toàn bộ thành phố Phòng Sơn.
Nghĩ tới đây, khóe miệng Trương Bằng Viễn lộ ra mộ nụ cười tán dương.
Không chỉ ở thành phố, trong huyện Quy Ninh cũng nổi lên từng gợn sóng. Xem TV, báo chí đưa tin độ dài, nhìn thấy "khoản đầu tư hơn 200 triệu" ghê người, khiến đám lãnh đạo huyện Quy Ninh khiếp sợ rất nhiều, lại không tự được sinh ra vài phần hâm mộ và ghen tỵ.
Vì sao thằng nhóc này luôn gặp may như vậy?
Mà tin tức truyền về khu kinh tế mới Tư Hà, toàn bộ trên dưới cơ quan khu kinh tế mới, đều sôi trào. Trước đó không lâu còn truyền ra lời đồn nhảm "Phải xóa bỏ khu kinh tế mới", tin tức tốt long trời lở đất này không thể nghi ngờ giống như một cơn mưa đúng lúc.
****
Hoàng Á Long chậm rãi đẩy cửa phòng, thấy Tiếu Lão đang hoạt động nhẹ nhàng ở thiết bị tập thể hình trong căn phòng xa hoa của khách sạn, trước mắt không khỏi sáng ngời. Từ sau khi ông cụ nhận An Tại Đào làm con nuôi, hơn nửa năm nay tinh thần ngày càng tràn đầy, giống như phấn chấn thêm xuân thứ hai.
- Ông chủ!
- A Long, tới đây.
Tiếu Lão xuống khỏi thiết bị, dùng khăn mặt trắng trên cổ lau mồ hôi trên trán, cười ha ha:
- Không nghĩ tới chút xương già của tôi còn có thể còn chút sức sống đó! Hoạt động, cảm thấy tinh thần tốt hơn nhiều!
- Ông chủ, Bí thư Tiểu An bọn họ trở về, hai ngày này tôi bồi ngài đi dạo ở Hongkong, ngài cũng thả lỏng thân thể một chút.
Hoàng Á Long mỉm cười đi qua rót một chét nước cho Tiếu Lão, đưa qua:
- Bí thư Tiểu An nói, chờ cậu ấy trở về nội địa sẽ gọi điện báo bình an cho ngài!
Tiếu Lão thở dài:
- Rốt cuộc vẫn đi rồi, mấy ngày này ở chung, khiến ông lão tôi ngày càng luyến tiếc cậu ta. A Long à, cậu nói quả nhiên là đúng, thằng bé Tiểu Đào này quả nhiên là hậu sinh coi tiền tài như cặn bã, xem ra, gia tài ngàn tỷ của tôi căn bản không hấp dẫn được cậu ta…
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]