An Tại Đào lo lắng chạy như điên ra khỏi khu nhà ở của cán bộ Thành ủy, ngay cả xe đạp cũng quên lấy, bỏ lại phía sau tiếng gọi nịnh nọt của nhân viên bảo vệ.
Trong lòng hắn nóng như lửa đốt mà lập tức chặn ngay một chiếc xe taxi đang đậu ven đường. Hắn chui vào trong xe, khàn giọng nói:
- Anh, số 112 phía đông đường Nhân dân, khu tập thể trường cấp 2.
- Được!
Gã tài xế taxi lên tiếng rồi đột ngột rồ ga, tăng tốc cho xe chạy ra đường.
Ngay tại khu nhà ở của mình, An Tại Đào móc ra đồng 5 tệ nhăn nheo ném lên xe rồi đẩy cửa bước xuống, chạy vọt lên lầu ba.
Giữa cái nắng chói chang của mùa hè, toàn bộ khu nhà ở tập thể đều vắng hoe, chỉ có hai đứa bé đang ngồi xổm chơi trò bắn bi dưới gốc cây liễu. An Tại Đào chạy vọt qua, cái bóng dáng cao lớn của hắn đổ dài xuống mặt đường.
Tại lầu ba, trước cửa nhà mình, An Tại Đào trong lòng đập thình thịnh, trên trán lấm tấm mồ hôi.
"Mẹ, mẹ đừng bỏ con chứ".
An Tại Đào nói thầm, tay run rẩy lấy chìa khóa tra vào cửa.
Khi đẩy cửa bước vào, trong phòng không một chút động tĩnh. Trên chiếc ghế sofa bằng vải bông cổ xưa, một chồng quần áo được gấp lại chỉnh tề. Trên bàn ăn, một mâm cơm trứng được đậy lồng bàn cẩn thận. Bên cạnh còn đặt một tờ giấy.
Tay An Tại Đào hơi run lên, cầm lấy tờ giấy.
- Tiểu Đào, mẹ làm cơm trứng cho con. Tối nay con về hãy ăn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-thanh/109991/chuong-12.html