Liên tiếp hai ngày trôi qua, đừng nói Nhâm Xương không có sự đáp trả, cho dù là Ngô Công Tử hay Thi Khải Thuận cũng không có chút động tĩnh. Nhưng không có động tĩnh không có nghĩa là đối phương sẽ không hành động, chỉ có thể nói rõ một điều, Hạ Tưởng liên tiếp ra tay đã làm rối sự bố trí của đối phương, khiến đối phương nhất thời luống cuống tay chân, tạm thời còn không có tinh lực ra tay đáp trả.
Với tính tình của Ngô Công Tử, đồng ý dừng tay mới là lạ, hiện tại gã khẳng định là gấp đến độ giậm chân.
Thật ra đâu chỉ giậm chân, thiếu điều đập đầu vào tường ấy chứ.
Ngô Công Tử chỉ muốn đập đầu vào tường, Nhâm Xương lại muốn tố cáo.
Nhâm Xương phải tố cáo Hạ Tưởng lên Trung ương.
...
Phía sau quân khu thành Dương là một rừng cây. Bên trong khu rừng có hồ, cạnh hồ có một dãy biệt thự xa hoa. Sáu mươi mẫu xung quanh biệt thự đều là nơi ở tư nhân, lấy biệt thự làm trung tâm, rừng cây, hồ nước và biệt thự kết hợp cùng một chỗ tạo thành một tòa trang viên.
Tên của trang viên cũng được đặt rất khí phái —— Nam Quốc Chi Xuân.
Chủ nhân của trang viên chính là Ngô Hiểu Dương. T.r.u.y.ệ.n.Y.Y.c.o.m
Ngô Hiểu Dương đang đi tới đi lui trên sàn nhà lót đá cẩm thạch quý giá, trong tay cầm một ly rượu, bên trong là Louie XIII. Khác với những người say mê rượu trắng sản xuất trong nước chính là ông thiên vị rượu tây, hơn nữa loại rượu tây dưới mười ngàn nhân dân tệ (
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-than/1239181/chuong-1797.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.