Dương Diêu Nhi trên mặt đất hô to:
- Mau thả ta ra, các ngươi mau thả ta ra, ta là Dương Diêu Nhi, là con gái của giám đốc sở Dương.
Hạ Tưởng âm thầm lắc đầu, Dương Hằng Dịch quả thật không may, có một đứa con gái như vậy, không những ai cũng có thể làm chồng của cô ta, mà còn dại dột nữa. Tình thế hiện tại tốt nhất là im lặng, cứ nhất thiết phải nói ra cô là con gái của Dương Hằng Dịch khiến cho mọi người xung quanh đều nghe thấy rõ ràng, sự mất tích của cô càng có giá trị.
Còn vênh váo ngút trời hơn so với"Cha tôi là Lý Cương".
Sau đó Dương Diêu Nhi lại hét lớn:
- Bố tôi là Giám đốc sở.
Quả nhiên Dương Diêu Nhi vừa nói xong, mọi người xung quanh liền nói:
- Thảo nào vừa rồi kiêu ngạo không coi ai ra gì, hóa ra bố cô ta là Giám đốc sở.
- Đúng vậy, ở tỉnh Yến chỉ có bố tôi là Lý Cương, thật đúng là tỉnh Tương các ngươi cố chấp mà, bố tôi là Giám đốc sở.
- Bố tôi không là quan chức gì, thảo nào tôi không có tới ba người bạn trai.
- Có biết thế nào là mất mặt không, còn ba người bạn trai nữa chứ? Cô không có bố là Giám đốc sở, cẩn thận bị người ta bắt đấy.
Con gái của giám đốc sở thì làm sao, bị bắt cũng không giống với các vụ bắt cóc khác.
- Cô ta đúng là đồ ngốc.
Thanh âm của mọi người rất hỗn loạn, chắc chắn là truyền đến tai Trương Hiểu, Trương Hiểu sắc mặt như thường,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-than/1238708/chuong-1324.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.