Trịnh Thịnh cuối cùng cũng ngồi không yên!
Hạ Tưởng cũng không nóng vội, từng bước một, chậm rãi hướng về phía văn phòng của Trịnh Thịnh, hắn biết, Trịnh Thịnh tuyệt đối sẽ nổi cáu về vấn đề của Trần Công Phương.
Tuy nói trước mắt thế cục của tỉnh Tương trong tầm mắt của hắn vẫn là một khối sương mù, nhưng đã lộ ra ân oán giữa Trần Công Phương và cầu đường tỉnh Tương, cùng với thư báo cáo của cầu đường tỉnh Tương, cho dù không rẽ mây nhìn thấy mặt trời, thì cũng là ngắm hoa trong sương, ít nhiều cũng nhìn rõ được bộ phận của thế cục.
Hạ Tưởng nhậm chức Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật tỉnh được vài ngày rồi, ngoại trừ ngày đầu tiên tiếp xúc chính thức với Trịnh Thịnh và những việc làm chiếu lệ ra, về sau cũng không có thêm bất cứ tiếp xúc gì, cho dù là việc công hay việc tư, giữa hắn và Trịnh Thịnh, như người dưng nước lã.
Hạ Tưởng cũng biết rõ Trịnh Thịnh là cố ý làm thế, là muốn đợi hắn chủ động đến thể hiện thiện ý. Dù sao Trịnh Thịnh là nhân vật số một, không thể để đường đường một Bí thư Tỉnh ủy cúi lưng chủ động đến bày tỏ thiện ý với hắn. Nhưng hắn lại không như Trịnh Thịnh mong muốn, cũng không phải qua loa, bởi vì hắn cùng lúc cũng không thể hiện thiện ý với Phó Tiên Phong, cuộc gặp mặt ngày hôm qua, cũng là do Phó Tiên Phong chủ động đề nghị. Hạ Tưởng cũng không phải muốn mọi việc đều thuận lợi giữa Bí thư và Chủ tịch tỉnh, mà là trước khi chưa nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-than/1238672/chuong-1288.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.