Nếu nói về mặt tình cảm, Hạ Tưởng với Tống Triêu Độ có tình cảm sâu đậm, hơn nữa hắn luôn một lòng nghĩ tương lai của Tống Triêu Độ nhất định sẽ thăng tiến. Nhưng theo như những lời ông cụ nói ra, cũng không phải là không có căn cứ, có uy lực không nhỏ, chẳng nhẽ…
- Chủ tịch tỉnh Tống…
Hạ Tưởng biết rằng bàn luận sau lưng lãnh đạo tỉnh là điều tối kỵ. Nhưng đúng ra hắn đang cùng ông cụ nói chuyện, cũng không quá băn khoăn.
- Ông ấy hành sự chín chắn, lại không có mâu thuẫn với ngài, làm sao mà…
Ông cụ Ngô gia ánh mắt thoáng khép nhanh lại, vẻ giận dữ chợt loé lên rồi ngay lập tức trở lại bình thường:
- Chủ tịch tỉnh Tống và tôi có mâu thuẫn gì? Tôi là một lão già, anh ta cũng không cần cho vào trong mắt, ha ha. Được rồi, không nói tới anh ta nữa, còn nói sự việc của Thiên Trạch. Đã bắt đầu rồi, cậu cứ tiếp tục làm cho tốt, nhưng muốn giữ mức độ không nên qua điểm mấu chốt. Nhớ luôn luôn phải hiểu rõ mình đang đứng ở chỗ nào.
Tới đây…ông cụ liền lập tức bỏ qua không đề cập tới nữa:
- Tối nay có món lẩu, mùa đông rất thích hợp ăn lẩu, vẫn là có mùi vị nồi than kiểu xưa. Đi, tiểu Hạ, hôm nay phải uống với ông hai ly.
Hạ Tưởng ngầm thán phục, ông cụ rốt cuộc vẫn là ông cụ, bất luận là sự việc gì đều chỉ thể hiện một chút, mặt ngoài vẫn để cho người ta đủ không gian và tự do, không tạo áp lực. Trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-than/1238316/chuong-932.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.