Bởi vì ông cụ Ngô đột nhiên nói một câu:
- Khó có được dịp tập trung đông đủ như thế này, thật không dễ dàng!
Trong nháy mắt đầu óc Mai Thái Bình quay một vòng, cười ha hả:
- Vừa may tôi có thể giúp mọi người chụp một tấm hình chung.
Trong lòng Hạ Tưởng nhảy dựng, lời của Mai Thái Bình còn có ý khác, Ngô Tài Dương liệu có cảm thấy không vui không? Không ngờ Ngô Tài Dương khẽ chau mày, định nói gì đó nhưng lại thôi, chỉ dùng ánh mắt để trưng cầu ý kiến ông cụ.
Ông cụ chậm rãi gật đầu, nói:
- Đề nghị của Thái Bình rất hay, tuổi tôi cũng đã lớn rồi, khó có được dịp đầy đủ như hôm nay. Ồ, Nhược Hạm không đến? Không đến thì thôi, cũng không ảnh hưởng gì. Chụp một tấm hình chung được rồi, sau này không biết còn có cơ hội nữa không.
Lời nói này thật sự u buồn, nhưng ánh mắt vẫn toát lên sự vui vẻ.
Mái Thái Bình liền giúp nhà họ Ngô chụp hình chung. Trong lòng y biết rõ, trong lòng ông cụ Ngô, chắc chắn muốn xem thành một bức ảnh gia đình.
Lúc chụp ảnh, vốn dĩ Hạ Tưởng đứng ở mép ngoài cùng, nhưng lúc Mai Thái Bình sắp chụp, ông cụ Ngô lại vẫy tay bảo Hạ Tưởng đến, để Hạ Tưởng đứng bên cạnh.
Ánh sáng lóe lên, ảnh được chụp lại. Từ tấm hình có thể thấy, Hạ Tưởng đứng bên cạnh ông cụ Ngô, vẻ mặt tươi cười, toàn bộ tấm hình tràn đầy vẻ hòa hợp. Người ngoài vừa nhìn vào, chắc chắn sẽ cho rằng là tấm hình toàn gia đình. Nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-than/1238284/chuong-900.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.