Quốc Hoa Thụy ngừng lại, từ trên tầng vỗ tay vài tiếng:
- Hôm nay thật náo nhiệt, chó mèo gì cũng có mặt cả. Cũng khó trách, chị em xinh như hoa ai cũng thích. Nhưng muốn tranh với tôi, đừng có hòng.
Nói xong, trên tầng lại vọng xuống tiếng xé quần áo, sau đó là tiếng thét thất thanh của Hoa Nhài Vàng, Bạc:
- Không được làm bậy, không được làm bậy, Hạ Tưởng mau cứu chúng tôi.
Hai người đồng thanh, giống như chỉ có một tiếng nói. Chính vì vậy mà càng khiến người ta thương tâm.
-Hạ Tưởng?
Quốc Hoa Thụy rõ ràng nghe được tên Hạ Tưởng, dừng lại, nghĩ một chút, rồi cười:
-Thì ra là vị Phó Thị trưởng thường vụ Thành phố Lang đã lật đổ Cổ Hướng Quốc, sao vậy, ở Thành phố Lang không còn uy phong, lại muốn đến Bắc Kinh dương oai? Bắc Kinh không phải là nơi một tên cán bộ cấp sở bé nhỏ như anh có thể đến, nhanh, đến từ nơi nào thì cút về nơi đó, hai chị em họ thuộc về tôi, anh muốn giành đàn bà với tôi, thì hãy sờ xem đầu của anh có đủ lớn không trước đi.
Có thể là một trong hai chị em Hoa Nhài Vàng, Bạc muốn bỏ chạy, trên tầng vọng lại tiếng bước chân, sau đó là một tiếng tát tai rất to, chỉ nghe tiếng Quốc Hoa Thụy hùng hổ nói:
- Ngay dưới mắt tôi còn muốn chạy? Mẹ nó, tưởng bố mày là bùn nặn sao? Đàn bà thối, bây giờ chẳng ai bảo vệ được các cô đâu, hãy ngoan ngoãn phục vụ tôi, không chừng còn có được kết cục tốt. Làm ông đây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-than/1238276/chuong-892.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.