Hoá ra là có mai phục, quả nhiên không phải chỉ một mình Mai Thái Bình, Hạ Tưởng bật cười khánh khách. Hắn cũng lười mở miệng để hỏi còn ai đến, bỗng nhiên lại cảm thấy cần câu nằng nặng, lại một con cá mắc câu.
Mai Thái Bình rất là ảo não:
- Sao lại thế? Vận may hôm nay của cậu quá tốt, cá đều chủ động chạy vào trong tay cậu…
Hạ Tưởng cười trừ, may mắn câu được cá thì có là gì, mấu chốt là tới địa phương nào nhậm chức có được vận may tốt mới hữu ích. Đang lúc suy nghĩ, bỗng nhiên nghe được một hồi tiếng động cơ xe vang dội, ngẩng đầu lên nhìn, một chiếc ô tô thận trọng mà đậu bên xe của hắn.
Người đến rồi, là ai đây…
Mai Thái Bình đứng dậy chào đón, Hạ Tưởng cũng theo sau đứng lên. Người được đích thân Mai Thái Bình nghênh đón, khẳng định lai lịch không nhỏ.
Xe mang biển số thủ đô, còn chưa đi đến trước, cửa xe mở ra, từ bên trong chạy ra một đứa bé miệng lô bô, cô bé mặc váy đỏ màu hồng, nhảy chân sáo mà tới trước mặt Hạ Tưởng, bỗng chốc bổ nhào vào lòng Hạ Tưởng:
- Ba, con nhớ ba quá trời.
Hóa ra là Mai Đình.
Hạ Tưởng còn tưởng rằng là nhân vật nào kinh động để Mai Thái Bình tự mình nghênh đón, lại hóa ra là Mai Đình. Nếu Mai Đình xuất hiện, không cần phải nói, trong xe còn có Mai Hiểu Lâm.
Mai Hiểu Lâm mặc một chiếc váy xanh dương —— cô thích nhất là màu xanh dương, còn Lam Miệt thích màu xanh da trời,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-than/1238148/chuong-764.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.