Hắc lão tam thấy Cổ Ngọc đi ra. Cũng trợn mắt, không nháy mắt mà nhìn Cổ Ngọc, vẻ mặt cười đê tiện. Người phụ nữ quyến rũ bên cạnh dương tay đánh vào đầu gã một phát, mắng:
- Thực không tiền đồ, nếu không nhìn người phụ nữ này, anh cũng sẽ không bị người ta tông vào đuôi xe. Không bị người ta tông vào đuôi xe, anh cũng sẽ không bị lão đại mắng. Anh thực không trình độ, người phụ nữ này còn không xinh đẹp như tôi, nhìn ánh mắt tồi của anh!
Người nữ quyến rũ mặc dù có vài phần nhan sắc, nhưng so với Cổ Ngọc, tuyệt đối kém đến cách xa vạn dặm. Cô vừa thốt lên xong, Hạ Tưởng liền không kìm nổi cười ra tiếng
Trịnh Nghị cũng là khẽ nhíu mày, gật đầu với Hạ Tưởng, không nói gì, rõ ràng không muốn đưa tay ra giúp đỡ
Cổ Ngọc lại vẻ mặt e sợ cho thiên hạ bất loạn, ha hả cười không ngừng:
- Dám chắc là vì tôi mới gây ra tai họa xe cộ, giải quyết thế nào, có phải anh ta bảo anh đền xe hay không? Đền cho anh ta một chiếc là được rồi, kéo chiếc Audi này về xưởng coi như xe công, quay đầu tôi mua một chiếc xe mới cho anh ta
Trịnh Nghị không vui nói:
- Cổ Ngọc, là chuyện của Hạ Tưởng, không liên quan tới cô, đừng rảnh rỗi mà tìm việc. Chúng ta trở về tiếp tục ăn cơm…
Hạ Tưởng thấy Trịnh Nghị thần thái e sợ tránh không kịp, ha hả cười:
- Cũng phải, không có liên quan tới cô, Cổ Ngọc, cô tiếp tục đi ăn cơm, tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-than/1238031/chuong-647.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.