Bạch Chiến Mặc thoáng cái đã ngăn hàng nước mắt, giống như khi uống nước bị sặc, mặt đỏ gay, vẻ tức giận:
- Chủ tịch quận Hạ, rốt cuộc là xảy ra chuyện gì vậy? Có phải là cậu đã nói những lời khó nghe gì phải không?
Hạ tưởng không lưu tâm tới khí thế hung hăng mà chỉ trách của Bạch Chiến Mặc, nói:
- Bí thư Bạch nói quá lời rồi, tôi làm gì có bản lĩnh chỉ huy Chủ tịch thành phố Vu? Trước khi nói xin ông suy nghĩ chút thân phận của mình.
Thái độ của Hạ Tưởng không nóng không lạnh, ngữ khí không nặng không nhẹ mà nói trả lại Bạch Chiến Mặc một câu.
Bạch Chiến Mặc vô cùng giận dữ:
- Cậu… vừa rồi Chủ tịch thành phố Vu đã nói gì?
Hạ Tưởng chưa kịp trả lời vấn đề của Bạch Chiến Mặc thì Phi Lập Quốc và Triều Vĩ Cương cùng từ bên ngoài vội vàng chạy vào, hai người phân ra đến trước mặt lãnh đạo của mình, đều nhỏ giọng báo cáo tình hình cấp bách.
Hạ Tưởng ở bên dưới sân khấu thì tốt hơn một chút, lời của Triều Vĩ Cương chỉ có hắn có thể nghe thấy. Bạch Chiến Mặc ở trên sân khấu, cách microphone lại gần, Phi Lập Quốc trong lúc tình hình cấp bách đã không hạ thấp giọng, sau khi âm thanh được phóng to ra, tất cả mọi người có mặt ở đây đã nghe rõ ràng một thông tin hết sức kinh hãi.
- Ngưu Kỳ nhận tội rồi, kẻ sai khiến đằng sau là Khang Thiếu Diệp.
" Rào" một tiếng, tập diễn thuyết trong tay Bạch Chiến Mặc rơi xuống đất, ông ta lắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-than/1238016/chuong-632.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.