Phó Tiên Phong lúc đó mới hiểu ra, Hạ Tưởng án binh bất động, vừa không hề lên giọng dùng thế lực khắp nơi đuổi bắt Vương Đại Pháo, cũng không thúc giục cơ quan công an tỉnh Yến phái người đuổi bắt, thậm chí không cho Mã Vạn Chính và Ngô Tài Dương tỉnh Ninh ra tay, chỉ vì trong tầm trí khôn của hắn, nắm bắt rất chuẩn xác bản tính con người, có thể xuyên thấu qua hiện tượng thấy được bản chất, phân tích Vương Đại Pháo vô cùng thấu đáo triệt để. Bởi vậy không ra tay thì thôi, còn nếu ra tay thì nhất định đạt được hiệu quả.
Hạ Tưởng thật sự khôn ngoan như quỷ quái, tính toán không lộ chút sơ hở? Chẳng lẽ hắn nhận định rằng Vương Đại Pháo không đáng tin cậy, sẽ phức tạp hóa vấn đề, sẽ mất đi kiểm soát? Hắn làm sao có thể có con mắt sáng như đuốc mà phán đoán chuẩn xác như vậy? Hắn dựa vào cái gì?
Phó Tiên Phong nghĩ không ra, càng nghĩ không ra càng tức giận. Lại liên tưởng đến tình hình trong tỉnh, y liền kết luận thêm rằng việc Phạm Duệ Hằng gây khó dễ, chắc chắn là kết quả do Hạ Tưởng châm ngòi gây chia rẽ.
Hạ Tưởng, Hạ Tưởng! Mày thật sự đúng là một kẻ xấu xa âm hồn bất tán! Phó Tiên Phong hung hăng mà chửi bới Hạ Tưởng một hồi, nghĩ đến mặc dù trong sự kiện cao ốc Hỏa Thụ y đã hãm hại Hạ Tưởng một phen, nhưng trên thực tế cuối cùng Hạ Tưởng chỉ là bị thương ngoài da. Chẳng những không tổn hao gì hình tượng của hắn, còn khiến uy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-than/1238008/chuong-624.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.