- Anh làm rất tốt, không phạm chút sai sót gì, cũng có thể miễn chức của anh?
Hạ Tưởng vẫn có chút không phục
- Không có sai sót? Em là gì của anh? Đứa bé là gì của anh? Anh còn không biết xấu hổ nói không có sai sót? Chỉ dựa vào điểm này, anh nói xem khi ông cụ đã lên tiếng, Diệp Thạch Sinh còn có thể bỏ qua cho anh?
Liên Nhược Hạm bỡn cợt Hạ Tưởng một câu, lại nghiêm chỉnh nói:
- Cho dù là ông cụ hay là ba em biết được, đều chỉ có một kết quả, đại sự không ổn
- Chuyện thật không dễ, chỉ có thể giấu được bao lâu hay bấy lâu
Hạ Tưởng lắc đầu nói:
- Đợi đến ngày anh cây lá sum suê, xem bọn họ ai có thể làm gì được anh? Hiện tại anh còn hơi yếu thế nên tạm thời nhẫn nhịn.
- Anh mà nhẫn nhịn? Anh cùng con gái nhà người ta đến con cũng sinh rồi, bắt nạt lên tới đầu người ta, còn ở đó dõng dạc nói anh nhẫn nhịn, em phát hiện bản lĩnh đổi trắng thay đen của cũng không xoàng. Thật phục anh luôn
Liên Nhược Hạm tiếp tục trêu chọc Hạ Tưởng
- Nếu ông cụ biết thì còn dễ ăn nói một chút, cùng lắm thì em lấy đứa con ra uy hiếp ông, ông cũng sẽ ngừng tay. Nếu mà cha em biết thì khổ đây, tính tình ông rất cứng nhắc, ai khuyên cũng không nghe, trừ phi chính ông tự nghĩ thông suốt. Cho nên về sau đối tượng mà chúng ta đề phòng nhất là cha em, tiếp theo là ông cụ
Cùng Liên Nhược Hạm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-than/1237908/chuong-524.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.