Nhưng mà thông minh như An Dật Hưng và Bành Mộng Phàm thì trong lòng hiểu được, đả kích Hạ Tưởng là đả kích cả tổ lãnh đạo, bởi vì Hạ Tưởng là linh hồn trong tổ lãnh đạo. Nếu như Hạ Tưởng xảy ra chuyện gì, cả tổ lãnh đạo sẽ mất đi nòng cốt.
Tổ lãnh đạo không có Hạ Tưởng cũng tương đương như mất đi nhân vật dẫn quân, tương lai sẽ ảm đạm. Tổ lãnh đạo đã không có tương lai, thân là thành viên tổ lãnh đạo, cũng không có tiền đồ.
Cho nên An Dật Hưng lòng tràn đầy vui mừng đối với sự trở về bình yên của Hạ Tưởng, thật lòng an ủi Hạ Tưởng vài câu. Bành Mộng Phàm lại vẻ mặt đầy kích động nắm chặt tay Hạ Tưởng, liên tục nói:
- Trở về thì tốt, trở về thì tốt. Trưởng phòng Hạ là cán bộ tốt thanh liêm, tôi phải theo anh học hỏi.
Người của phòng Tổng hợp 2 cũng đến đông đủ. Đối mặt với từng khuôn mặt tươi cười nhiệt tình tràn trề, Hạ Tưởng lần lượt bắt tay, chào hỏi, trong lòng cũng thấy ấm áp dào dạt, vừa muốn mời mọi người ngồi xuống, thì nghe thấy ngoài cửa truyền đến một âm thanh trong trẻo:
- Mọi người đều có mặt, tốt, quá tốt rồi, vừa đúng lúc chủ tịch tỉnh Phạm đến thăm mọi người, mọi người hoan nghênh một chút.
Là âm thanh của thư ký của Phạm Duệ Hằng, Trương Chất Tân. Phạm Duệ Hằng mặt đầy tươi cười từ ngoài cửa tiến vào, vừa vào cửa, thì chủ động chào hỏi với mọi người:
- Chào các đồng chí!
Mọi người vừa nhiệt tình chào hỏi chủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-than/1237863/chuong-479.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.