- Suy nghĩ của em thì anh rất hiểu. Tuy nhiên, tính tình của Cốc lão có chút cổ quái, xuất thân của em bình thường, các thành tựu trong tương lai thì cũng không rõ ràng lắm. Chỉ sợ là kể cả anh mở miệng cầu xin ông ta thu nhận em thì ông ta cũng từ chối.
Vừa lúc Hạ Tưởng nhìn thấy trong tay Nghiêm Tiểu Thì đang cầm tờ báo Tinh tức hàng ngày của tỉnh Yến, bên trên tờ báo có bài viết của một nhóm chuyên gia đang hoài nghi đối với việc điều chỉnh kết cấu sản xuất, linh cơ Hạ Tưởng chợt lóe lên, hắn hỏi:
- Có phải sở trường của em là viết văn, có đúng không vậy?
Nghiêm Tiểu Thì cũng là một người thông minh, sắc sảo, nghe vậy cô liền hiểu ngay.
- Đúng vậy, không phải em tự khoác lác về bản thân mình nhưng sở trường nhất của em là viết bài biện luận. Có phải anh muốn em viết một bài để phản bác lại phải không? Khi đọc quan điểm của nhóm chuyên gia này thì em thấy rất tức giận, cảm thấy chẳng những bọn họ đã xuyên tạc toàn bộ, mà hơn nữa luận điệu rất quái lạ. Em chỉ mong có một lần gặp mặt tranh luận với bọn họ một phen, chắc chắn em sẽ làm cho bọn họ nghẹn họng không nói được nữa.
Hạ Tưởng mỉm cười:
- Nếu đúng là em có bổn sự như vậy thì hãy viết một bài để phản bác, càng sắc bén càng tốt, viết xong đưa cho anh, thế nào?
- Vâng! Xin tuân mệnh!
Vẻ mặt của Nghiêm Tiểu Thì tỏ ra nghiêm tục đáp ứng, lại còn vòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-than/1237839/chuong-455.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.