Cố Tăng đứng dậy, rất kích động, nắm chặt tay Hạ Tưởng rồi lại nắm tay Khâu Tự Phong, liên miệng nói:
- Cảm ơn, vô cùng cảm ơn. Trưởng phòng Hạ, Phó Thị trưởng Khâu, ân tình này tôi xin ghi nhớ kỹ.
Khâu Tự Phong cười lúc lắc đáp:
- Tổng biên tập Cố đừng khách khí. Tất cả mọi người là bằng hữu, nên giúp đỡ nhau mới phải. Hơn nữa là do Hạ Tưởng nhờ vả, cho dù không có người quen ở Hoa Tân xã thì tôi cũng phải nghĩ ra cách để không phải thất lễ, có phải không?
Hạ Tưởng thấy Khâu Tự Phong nâng cao quan điểm thì cười:
- Được rồi, anh giúp tổng biên tập Cố cũng là giúp tôi. Cùng lắm thì khi nào anh tới thành phố Yến, tôi và Tổng biên tập Cố sẽ làm chủ nhà, mời anh ăn cơm một bữa là được chứ.
Mấy người cùng nhìn nhau cười.
Lý Hướng Kiệt nhìn về phía Hạ Tưởng liếc mắt một cái, lại nhìn nhìn Khâu Tự Phong, trong ánh mắt lộ ra ý suy nghĩ.
Chẳng bao lâu sau hai ký giả đến. Rõ ràng là đã được gợi ý trước, hai người lấy ra hai bản, cái gì không nên hỏi thì không hỏi, chỉ chọn đề tài nhẹ nhàng tránh gây ra tranh cãi, mỗi người phỏng vấn đại khái trong khoảng hơn một giờ. Sau khi phóng viên phỏng vấn và thu thập tin tức, khách khí cảm ơn rồi vội vàng rời đi.
Hạ Tưởng dự đoán, dựa vào nội dung phỏng vấn của hai phóng viên, ít nhất cũng có thể chỉnh sửa lại thành một thiên tin tức theo kiểu điển tích khoảng mấy ngàn chữ. Cái gọi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-than/1237821/chuong-437.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.